[ad_1]
Vì vậy, kể cả Chelsea có giành được Carabao Cup, liệu nó có xứng đáng với 28 bản hợp đồng đắt giá kia không? Có bao nhiêu người đã thực sự phát huy tác dụng? Hay có bao nhiêu giao dịch trong số này thực sự chất lượng? Dưới đây là các dạng xếp hạng.
1. Dạng “ngọc thô” bất định
10 người trong số 28 tân binh của Chelsea chỉ được chơi ít hơn 10% số phút thi đấu tại Premier League. Hai trong số họ là Ishe Samuels-Smith (4,7 triệu euro) và Jimmy-Jay Morgan (3,4 triệu euro) được mua về ở tuổi 17 từ học viện của các CLB khác, và giờ đang đá cho đội U21 của Chelsea.
Bốn người trong số họ hiện đang được cho mượn, gồm thủ môn Gaga Slonina, tiền đạo David Datro Fofana, tiền đạo Angelo và tiền vệ Andrey Santos. Những cầu thủ khác thi đấu dưới ngưỡng 10% là Deivid Washington, Cesare Casadei, Romeo Lavia và Carney Chukwuemeka vì lý do quá trẻ hoặc chấn thương.
Những cầu thủ này vẫn còn khá trẻ nên không nói sớm được tương lai. Nhưng chấn thương của Lavia và Chukwuemeka đã cho thấy có quá nhiều điều rủi ro từ việc mua ngọc thô. Tính đến hôm nay, Chelsea đã chi 167,7 triệu euro cho 10 cầu thủ, những người chỉ đá nhiều nhất 2 trận đá ở Premier League.
Cả Inter Milan và Leverkusen – những đội có khả năng vô địch Serie A và Bundesliga mùa này – đều chi ít tiền hơn thế cho tất cả các cầu thủ mà họ mua được trong 2 năm qua.
2. Dạng ăn không ngồi rồi
Danh mục này dành cho những cầu thủ ngồi chơi kể từ khi gia nhập Chelsea khá dài, trong đó có những cái tên đắt đỏ như Lesley Ugochukwu (19,27 triệu euro), Christopher Nkunku (25,60 triệu euro), Noni Madueke (20,35 triệu euro), Benoit Badiashile (21,38 triệu euro) hay Djordje Petrovic (23,14 triệu euro).
Ugochukwu, Nkunku và Madueke hiếm khi được ra sân. Tất cả đều có thể trở thành trụ cột của Chelsea vào một thời điểm nào đó, nhưng không phải ở mùa giải này. Không ai trong số họ thi đấu thường xuyên và cộng 2 nhóm trên, ta thấy con số gần 342 triệu euro cho những kẻ ăn không ngồi rồi ở Chelsea.
3. Những giao dịch tồi tệ
Phần này tập trung vào 6 thương vụ có vẻ tồi tệ và không thành công của Chelsea. Chúng ta sẽ bắt đầu với 2 cầu thủ thậm chí không còn chơi cho Chelsea: Pierre-Emerick Aubameyang (12 triệu euro ở tuổi 33) và Kalidou Koulibaly (38 triệu euro ở tuổi 31). Hiện nay, họ đều đã bật bãi.
Marc Cucurella cũng đến Chelsea với mức phí 65,3 triệu euro, khoản phí cho thấy cựu cầu thủ Brighton được đánh giá rất cao ở vị trí hậu vệ trái. Nhưng qua 3 đời HLV, anh chỉ chơi 41,9% số phút.
Robert Sanchez (28,7 triệu euro) cũng là một thương vụ lạ lùng. Vì tại sao Chelsea lại chi gần 30 triệu euro cho một thủ môn chưa bao giờ chơi trên mức trung bình? Sanchez bắt chính 2/3 số trận của Chelsea mùa này, nhưng đã không thi đấu kể từ đầu tháng 12/2023 sau khi mất vị trí vào tay Petrovic.
Với Wesley Fofana, Chelsea đã trả 80,4 triệu euro cho một trung vệ 21 tuổi mới đá chính một mùa chuyên nghiệp trọn vẹn. Nhưng mùa trước, anh chỉ đá 7 trận vì bị gãy chân. Kể từ khi đến vào Hè 2022, hậu vệ đắt nhất thế giới này chỉ đá được 15 trận ở Premier League, còn lại là ngồi dưỡng thương.
Và Mykhailo Mudryk (23 tuổi, 70 triệu euro) cũng là một giao dịch tồi tệ mà không ai có thể biện minh. Chelsea đã biến Mudryk trở thành một trong những cầu thủ được trả lương cao nhất mọi thời đại nhưng trong 1 năm rưỡi qua, Mudryk chỉ có vài cú đi bóng ấn tượng, rất ít tấn công và chơi chưa đến 40% số phút mùa này.
4. Đắt nhưng không xắt ra miếng
Với Enzo Fernandez và Moises Caicedo, Chelsea có 2 trong số 3 tiền vệ đắt giá nhất mọi thời đại – ở cùng một đội, cùng một vị trí. Vào tháng 1/2023, họ chi 121 triệu euro để mua Enzo. Và đến Hè 2023, họ cũng chi 116 triệu euro để mua về Caicedo.
Trong lịch sử, những tiền vệ không ghi bàn và kiến tạo không đắt đến thế. Cả hai đều không mang lại cho Chelsea sự linh hoạt trong việc xây dựng đội bóng. Và trên hết, cả hai đều đắt đến mức phi lý, mà đổi lại chỉ chơi ở mức độ “khá tốt” và đều đã chơi khoảng 75% số phút ở mùa này.
Enzo là một trong những chân chuyền xuất sắc nhất giải đấu. Những đường chuyền của anh giúp tăng cơ hội ghi bàn của Chelsea lên ít nhất 2%. Trong khi đó, Caicedo đôi lúc tỏ ra không thoải mái khi cầm bóng, nhưng vẫn biết cách giành lại quyền kiểm soát bóng, dồn ép về phía trước và bảo vệ tuyến sau.
Xét về mặt hiệu suất, người ta cũng có thể kể đến vụ chuyển nhượng trị giá 56,2 triệu euro cho Raheem Sterling vào Hè 2022. Anh mới 27 tuổi và là một trong những cầu thủ tấn công xuất sắc khi cập bến Stamford Bridge, nhưng giờ bắt đầu sa sút.
Mùa giải cuối cùng ở Man City, Sterling có trung bình 0,72 bàn thắng + kiến tạo không tính phạt đền mỗi 90 phút. Mùa trước, con số đó đã giảm xuống còn 0,51. Năm nay, con số này đã giảm xuống còn 0,47, xếp thứ 43 trong giải đấu đối với những cầu thủ thi đấu ít nhất 30 phút mỗi trận.
5. Những hợp đồng thực sự tốt
Chỉ có 4 cầu thủ đang đem lại những giá trị vượt quá số tiền mà Chelsea chi cho họ. Chelsea cần một hậu vệ phải có năng lực để dự phòng cho một Reece James thường xuyên chấn thương, và Malo Gusto (30 triệu euro, 19 tuổi) đã mang lại điều đó.
Chelsea cũng cần người hỗ trợ cho trung vệ kỳ cựu Thiago Silva, và Axel Disasi (45 triệu euro, 25 tuổi) đã thi đấu 91% số phút trong năm nay – nhiều thứ hai ở toàn đội. Hai gương mặt còn lại là ở hàng công gồm Nicolas Jackson và Cole Palmer.
Jackson (37 triệu euro) có thể mới ghi được 7 bàn thắng mùa này, nhưng anh đóng góp vào hầu hết các khía cạnh khác của trận đấu, từ gây áp lực, chuyền bóng, luân chuyển bóng. Jackson cũng đứng thứ tư giải đấu với chỉ số tổng bàn thắng kỳ vọng và kiến tạo kỳ vọng (xG + xA) là 0,77 lần mỗi 90 phút, chỉ sau Haaland, Salah và Nunez.
Giá trị của anh tạo ra sẽ cao gấp 3 lần số tiền mà Chelsea đã trả. Ngay cả khi Jackson giữ vững thông số 0,55 bàn thắng + kiến tạo mỗi 90 phút hiện tại, anh vẫn có giá trị cao hơn khoản đầu tư 37 triệu euro.
Cuối cùng là Cole Palmer (21 tuổi, 47 triệu euro). Dù ghi tới 5 bàn thắng từ chấm penalty, nhưng thực tế Palmer là một trong những chân chuyền hay nhất giải. Anh hiện đang có chỉ số xG + xA không phạt đền mỗi 90 phút là 0,6, thông số cao nhất trong số những cầu thủ đã chơi ít nhất 1.500 phút.