[ad_1]
Ngày mới đến MU, Ralf Rangnick cũng cầm theo sự tự tin cao độ. Ông thậm chí cao hứng đến mức tuyên bố nếu MU cần, ông sẵn sàng làm tiếp nhiệm vụ HLV đến tận mùa 2022/23. Để rồi sau đó, dần dần Rangnick phải thừa nhận số “công việc” ở Old Trafford nhiều hơn ông dự đoán rất nhiều, dẫn tới kết cục là đôi bên chấm dứt, đường ai nấy đi ngay sau mùa trước chứ không hề có mối quan hệ “cố vấn” như hợp đồng.
Nói không quá, Rangnick đã “kẹp dép vào nách” chạy thật nhanh khỏi Manchester, không quên buông theo những câu nói vuốt đuôi khá… vô trách nhiệm kiểu như MU cần mua tới… 10 cầu thủ.
Những gì Rangnick không làm được, ông giao cả lại cho người kế nhiệm Ten Hag. Với sức trẻ và hoài bão, chiến lược gia người Hà Lan dù lường trước cả núi khó khăn tại MU nhưng vẫn gật đầu nhảy lên con tàu đắm. Nhưng chỉ sau 1 trận đấu chính thức, có thể thấy mọi thứ đúng là phức tạp hơn trí tưởng tượng của Ten Hag rất nhiều.
MU là một công trình nham nhở, thêm một nhà thiết kế khác vào ngắm nghía nghĩa là có thêm một đống lộn xộn phát sinh. Không khác được, đây là hệ quả của sự chuyển giao. Nếu Ten Hag biết phải làm gì thì thật tốt, chỉ sợ ông không biết, hoặc biết nhưng không có khả năng thực hiện.
MU bước vào mùa giải mới mà “chấp” luôn vị trí trung phong. Ronaldo đòi ra đi, Cavani thì đi hẳn, Greenwood không biết bao giờ mới trở lại, Martial dính chấn thương còn Rashford thì gần như vô vọng cứu chữa “cái đầu”.
Trong trận đấu với Brighton, cầu thủ đá cao nhất đội hình MU lúc thì là Bruno Fernandes, lúc lại là Christian Eriksen. Có niềm tin ghi bàn từ những “tay ngang” này không? Sẽ còn nực cười hơn nữa nếu đem MU đặt cạnh Liverpool và Man City, những đội bóng siêu mạnh nhưng vẫn bổ sung 2 siêu trung phong là Darwin Nunez và Erling Haaland.
MU chẳng có gì mới, và thậm chí còn đau đầu hơn với những người cũ. Scott McTominay và Fred thi đấu như thể bị mất cơ bản bóng đá, trong khai 2 hậu vệ cánh thì chỉ đứng cho đủ số người trên sân. Cái đơn giản nhất là 11 cầu thủ trở thành một tập thể gắn kết mà MU cũng không làm được, vẫn phải nhìn sang chính đối thủ Brighton với con mắt ngưỡng mộ. Nói về hệ thống, tổ chức, tính kỷ luật, đội bóng với những con người làng nhàng của Graham Potter ăn đứt MU.
Đi một vòng rồi lại trở về ban đầu, MU chưa hề tiến bộ. Thất bại trước Brighton ngay tại Old Trafford trong vòng mở màn mùa giải là giới hạn mới mà Quỷ đỏ bắt người hâm mộ phải chịu đựng. Có thể thua trước Brighton thì đội nào mà chả thua được nữa?
Vẫn thắc mắc của cộng đồng fan MU suốt nhiều năm qua, những kẻ kia, những gã khoác lên mình tấm áo đỏ kia, họ làm gì trên sân tập? Bỏ mồ hôi thao trường kiểu gì mà kết quả có thể tệ như vậy?
Như để tăng thêm phần thê thảm, những tin đồn MU liên hệ với Arnautovic và Rabiot xuất hiện. Trích một bình luận của CĐV đau đáu: “Tôi không hiểu sao đội bóng này cứ dính lấy những cầu thủ có vấn đề kiểu này? Hay vì vấn đề nằm ở chính chúng ta?”.
Thôi thì vẫn phải lạc quan. Trong hoàn cảnh hiện tại, mẫu câu bào chữa phù hợp nhất là “mới chỉ 1 trận đấu, không nói lên được điều gì”. Hi vọng lần này câu nói trên đúng. Ten Hag chỉ đang bội thực vì vấn đề, chứ không phải lạc đường!