[ad_1]
Cicinho gia nhập Real từ Sao Paolo với giá 4 triệu euro vào tháng 1/2006. Anh đã thi đấu 32 trận, ghi 3 bàn và có 4 đường kiến tạo cho CLB. Mùa 2007/08 anh được bán cho AS Roma với giá 9 triệu euro. Tuy nhiên, sự nghiệp của anh đã kết thúc sau khoảng thời gian ban đầu đầy hứa hẹn ở Roma.
“Khi tôi đến Roma, đó là một sự giải thoát, bởi vì ở Real Madrid, tôi cảm thấy mình như một tù nhân cho dù nhiều người chê tôi đã từ bỏ một CLB vĩ đại nhất thế giới. Nhưng cuộc sống ở đó thật khủng khiếp”, Cicinho tố cáo trong một cuộc phỏng vấn với giới truyền thông Brazil.
Với Cicinho, vấn đề không phải là áp lực của việc thi đấu cho Real, cũng không phải từ giới CĐV luôn đòi hỏi cao mà từ phòng thay đồ, nơi “băng đảng” TBN do Raul cầm đầu. Đó là một sự thật bởi Raul luôn có đặc quyền cao nhất tại Real so với các đồng đội.
Thời gian đó, sự đối đầu giữa “băng Brazil” và “băng TBN” khá khốc liệt và nhóm quyền lực đen của Raul đã thắng thế sau khi Roberto Carlos ra đi. Kể từ đó, những người Brazil khác như Kaka, Cicinho đã bị đàn áp và đối xử tồi tệ. “Real Madrid chính là Raul Madrid”, Cicinho nói.
Nhóm quyền lực này gồm Guti, Salgado, Helguera, Raul và Casillas đã thao túng toàn bộ, từ việc lên đội hình thi đấu, chống đối HLV và giật dây báo chí. Ví dụ, nếu Ronaldo chơi tệ, ngày hôm sau, báo chí đồng loạt đưa tin rằng Ronaldo chơi kém so với Raul.
“Vấn đề là những gì xảy ra trong phòng thay đồ đều được nhóm Raul truyền đạt cho báo chí. Thậm chí, Raul còn tuyên bố thẳng với báo chí những lời xằng bậy như: Ronaldo không thể thi đấu vì anh ta béo như con lợn. Các bạn thử nghĩ xem báo chí sẽ vồ lấy những lời đó như thế nào”, Cicinho kể.
Khi Roberto Carlos rời đi, Cicinho là người đá chính, Sergio Ramos đá trung vệ và đôi khi là hậu vệ phải, còn Michel Salgado là hậu vệ cánh thứ ba. Nhưng Raul và Iker Casillas đã tước vị trí của Cicinho và trao cho Salgado. Khi đó, một cầu thủ Brazil khác là Julio Baptista nói với Cicinho là “mọi thứ đã chấm hết”.
“Chúng tôi đang ở đất nước của họ, kiếm được nhiều tiền như họ và chơi ở vị trí giống họ. Khi tôi đến, Salgado đã ở đây được 11 năm. Trong phòng thay đồ, anh ta chào hỏi mọi người nhưng lại phớt lờ tôi như thể tôi không hiện diện. Tuy nhiên, anh ta không chơi ác với tôi như đám kia, những kẻ đã doạ sẽ giết chết tôi”, Cicinho nói.
Kề từ khi rời Real, Cicinho đã chứng kiến sự nghiệp của mình dần dần lao dốc và tàn lụi. Nguyên nhân chính do chứng nghiện rượu và thuốc lá, những thứ mà Cicinho bập vào khá sớm và đồng hành cùng chúng suốt sự nghiệp của mình. Tuy nhiên, chứng nghiện càng trở nên nghiêm trọng khi anh coi đó là công cụ để lãng quên việc mình bị bắt nạt ở Real.
“Tôi bắt đầu uống rượu bia khi tôi 13 tuổi. Họ nói với tôi rằng bia rất ngon và tôi đã uống. Kể từ đó, tôi uống đến năm 30 tuổi. Khi mọi chuyện càng tồi tệ, tôi càng uống nhiều, uống đến say mềm để quên đi tất cả. Tôi đã trở thành một ‘sâu’ rượu không chỉ hài lòng với 1-2 ly. Tôi phải uống đến khi bất tỉnh mới thôi”.
Cicinho suýt về chầu Chúa sau khi nốc tới 18 cốc caipirinhas và 14 vại bia to tướng. Bác sỹ đã phải tuyên bố rằng, nếu anh ta không cai rượu thì không thể sống được nữa chứ đừng nói đến chuyện thi đấu bóng đá. Nhưng rượu không phải vấn đề duy nhất với Cicinho, mà còn cả thuốc lá, thứ luôn gắn chặt trên môi anh từ năm 1999 đến 2010.
Tuy nhiên, Cicinho đã được người vợ cứu rỗi khỏi viễn cảnh tự sát bằng chất kích thích. Một ngày nọ, Cicinho đã nhìn thấy ánh sáng của Thiên Chúa và vợ anh là thiên thần đã kéo anh ra khỏi con đường xấu xa. “Vợ tôi khuyến khích tôi từ bỏ mọi thói quen xấu và hướng đến lời răn dạy của Chúa. Và đó là cách tôi làm lại cuộc đời”.
Kể từ đó, Cicinho trở thành người đem chính câu chuyện của đời mình để thuyết phục những kẻ nghiện rượu khác từ bỏ thứ đồ uống này, đồng thời lan toả lối sống lành mạnh, làm những điều tốt đẹp. Cicinho đã giúp đỡ mọi người để họ không rơi vào con đường mà anh từng sa ngã.