[ad_1]
Fan Chelsea chân chính có cảm nhận gì khi biết tin này: Những cầu thủ con cưng của họ đi ăn tối vui vẻ, thậm chí đi bar trong đêm ngay sau thảm bại trước Everton. HLV Pochettino có biết không? Đương nhiên, cả một đám học trò chạy thẳng từ Merseyside về nhà hàng nổi tiếng Bagatelle ở Mayfair mà sao ông thầy của họ lại không biết được?
Đội trưởng Reece James, người vừa dính chấn thương ngay trên sân Goodison Park đã chủ động xin phép Pochettino để các cầu thủ được vui chơi mừng Giáng sinh. Pochettino không đi nhưng cũng gửi lời chúc các học trò tận hưởng.
Nếu xét theo góc độ logic, không thể trách các cầu thủ Chelsea khi rõ ràng là họ có xin phép người quản lý của mình. Nhưng nếu nhìn nhận như những người trưởng thành, họ chắc chắn sẽ không làm như thế. Làm sao các cầu thủ Chelsea có thể vui chơi khi chỉ vài tiếng trước, họ còn thua nhục nhã trên sân của đội đang nằm trong nhóm “cầm đèn đỏ”?
Rõ ràng, người lớn ở đâu không biết nhưng các thành viên The Blues chẳng khác nào đám trẻ ranh vẫn hành động thiếu suy nghĩ, với cơ sở duy nhất là sự xin phép HLV. Ý thức chuyên nghiệp với nghề nghiệp, tự giác, nhạy cảm với cảm nghĩ của người hâm mộ là không có.
Cựu danh thủ Gennaro Gattuso từng chia sẻ việc ông thất vọng với thế hệ cầu thủ ngày nay. Thời “Tê giác” còn thi đấu, sau mỗi trận thua là sự dằn vặt, đau đớn, tự giam mình của những con người có tự trọng. Nhưng thế hệ trẻ gần như vô cảm, và vẫn tươi cười cập nhật lên MXH như thể chẳng có gì to tát xảy ra.
Đây là câu chuyện không chỉ ở riêng Italia, mà có ở Anh, Tây Ban Nha, Đức… khắp thế giới. Các HLV như Pochettino cũng phải nương theo các cầu thủ, cố gắng bắt kịp mạch suy nghĩ của các cầu thủ, biết họ thích gì, muốn gì để mình phải thay đổi theo. Pochettino không muốn tạo bầu không khí căng thẳng trong một tập thể vốn đã chịu quá nhiều sức ép. Nhưng có lẽ, nếu được chọn, ông muốn có những đội trưởng người lớn như John Terry, Frank Lampard hay Didier Drogba hơn là một James vẫn ham vui.
“Chúng tôi có nhiều cầu thủ trẻ, họ cần cảm thấy thoải mái, tự tin. Áp lực ở Chelsea luôn rất lớn, nó sẽ lớn hơn khi bạn không thắng. Chúng tôi biết phải làm gì nhưng cần thời gian, có thể tốn 1 năm hoặc 6 tháng”, Pochettino nói. “Chúng tôi sẽ cạnh tranh vé Champions League nhưng không phải bây giờ, mà là tương lai”.
Thời hạn 1 năm à? Pochettino có tự tin quá không? Trong 1 năm đó, đối thủ sẽ đứng yên để Chelsea vượt lên sao? Nhưng đúng là Pochettino phải suy nghĩ thật bởi dường như ở Stamford Bridge, chỉ có mình ông quan tâm tới thành bại của đội bóng mà thôi.