[ad_1]
Trận thua đầu tiên tại giải quốc nội mùa này của thầy trò Thomas Tuchel là trước Man City. Hai đội khá cân bằng và City vượt lên nhờ một khoảnh khắc xuất thần của Gabriel Jesus. Thua kiểu đó thì chấp nhận được, vì ít ra nó chỉ ở giai đoạn đầu mùa giải.
Nhưng trận thua ngược trước West Ham vừa rồi thì nghiêm trọng hơn rất nhiều. Sẽ có nhiều người cho rằng đây là một nhận định vội vàng. Mùa trước, Man City vô địch mà thua tới 6 trận cơ mà. Đúng là như vậy! Nhưng cách mà The Blues dần dần đánh rơi từng lợi thế của mình là một tín hiệu khủng hoảng cực kỳ rõ ràng.
Đầu tiên, không vui một chút nào, vì sao hàng công xuất phát của Chelsea lại là Ziyech, Havertz và Mount, trong bối cảnh Lukaku và Werner đều đủ điều kiện thi đấu? HLV là người rõ nhất tình hình của đội bóng, đặc biệt là việc tập luyện nên ông biết cầu thủ nào đang có phong độ tốt, cầu thủ nào thì không.
Chắc chắn, một Werner tù túng và một Lukaku vừa trở lại sau chấn thương chưa đáp ứng được yêu cầu của Tuchel, ít nhất là trên sân tập. Thế nên họ mới ngồi dự bị, và Lukaku chỉ được vào sân khi Havertz dính chấn thương.
Và những phút có mặt trên sân đã chứng minh vì sao Lukaku không nên… có mặt trên sân. Cảm giác bóng của tiền đạo người Bỉ là vô cùng tồi tệ, khác hẳn hình ảnh sung mãn, đầy linh hoạt hồi đầu mùa. Bóng ma đen tối thời còn ở Man United đang hiện về?!
Phút 56, Chelsea đã bị gỡ hòa, đến phút 87 thì nhận bàn thua thứ 3. Vậy tại sao Werner lại không được tung vào sân? Rõ ràng, tiền đạo người Đức còn tệ hơn cả Lukaku, hàng công Chelsea coi như bỏ.
Chelsea buộc phải dựa vào kịch bản quen thuộc trong mùa này là lấy thủ bù công. Không đơn thuần là phòng ngự, mà chính hàng phòng ngự còn ghi bàn. Thiago Silva mở tỷ số – đó đã là bàn thắng thứ 14 của các hậu vệ Chelsea, hơn gấp 3 lần so với những gì mà Lukaku và Werner làm được (4 bàn).
Nhưng những người mà Tuchel tin nhất lại làm ông đau nhất. Hàng thủ trứ danh của Chelsea mắc những sai lầm tai hại, đặc biệt là ở vị trí của một người luôn vô cùng ổn định như Edouard Mendy.
Mendy chơi rất không tốt trận này, mắc sai lầm dẫn tới quả penalty, đồng thời chơi không tập trung ở bàn thua thứ 3. Trước đó, hàng thủ Chelsea cũng bối rối trước sức ép của West Ham và bị Bowen trừng phạt bằng một cú sút xa thoải mái trước vòng cấm. Đây mới là lần thứ 3 trong 53 trận dưới triều đại của Tuchel, Chelsea để thủng lưới 3 bàn trong 1 trận.
Nếu nhìn vào thông số thì trận này lẽ ra Chelsea không thể thua được. Họ cầm bóng 64%, dứt điểm trúng đích gần gấp đôi đội chủ nhà. Quan trọng là tới 2 lần dẫn trước đối thủ. Nhưng kết cục thì vô cùng bất ngờ, Chelsea có lần thứ 2 ngã ngựa và có thể tạo ra bước ngoặt trong cuộc đua vô địch.