[ad_1]
Năm 1931, các công nhân khai thác than của Quận Harlan, Kentucky, đã tham gia vào một cuộc tranh chấp đẫm máu với các chủ mỏ. Để đe dọa lãnh đạo công đoàn Sam Reece, giới chủ đã thuê một nhóm vũ lự do cảnh sát trưởng J.H. Blair cầm đầu đột kích ngôi nhà của Sam Reece để khủng bố vợ con ông ta.
Đêm hôm đó, Florence Reece ngồi xuống và viết lên trên tờ lịch treo trong bếp một trong những bài hát phản đối nổi tiếng nhất của cánh tả Mỹ: Bạn ở bên nào? Đó là một câu hỏi vang vọng qua nhiều thời đại, cho đến tận hôm nay, tại CLB Chelsea. Roman Abramovich – ông đứng về phía nào?
Không có gì trong cấu trúc mới của Chelsea trả lời câu hỏi này. Không có gì trong tuyên bố mờ ám của một Abramovich đã vội vã ra đi vào tối thứ Bảy vừa qua. Phong thái lịch sự của ông ta cũng không nói rõ quan điểm cá nhân của mình sẽ ủng hộ ai. Ông ta chỉ đơn thuần bảo vệ một tài sản khỏi hậu quả tất yếu.
Chúng ta có thể tin rằng Abramovich rất quan tâm đến cánh tay phải Marina Granovskaia, đến các cầu thủ của Chelsea và nhiều nhân viên cấp cao khác bởi ông ta chưa từng sa thải họ một cách tùy tiện như khi sa thải các HLV. Ông ta có cũng có tình cảm với CĐV Chelsea và không muốn thấy CLB của họ bị phá hủy.
Vậy còn người dân Ukraine? Các nạn nhân của chiến tranh, chết chóc, mất nhà cửa, cuộc sống của họ trở thành đống đổ nát bởi ý chí của một người cũng từng là bạn và đồng minh của Abramovich? Vẫn không có lời nào về họ.
Vào thời kỳ chiến tranh, các bang đảng mafia sẽ ‘đi trải nệm’, những sát thủ phải ngủ trong những căn hộ thuê xa nhà để đảm bảo an toàn. Và khi xe tăng lăn bánh qua Ukraine, máy bay riêng của Abramovich rời Monaco và trở về Moscow.
Người ta không biết liệu Abramovich có tham gia hay không nhưng người ta không có lý do gì để tin rằng ông ta không tham gia. Tuy nhiên, trong hành trình đó, gần nhất là tuyên bố của Abramovich về cuộc chiến ở Ukraine. Ông đã chọn phe của mình chứ không phải phe mà phương Tây muốn.
Như mọi khi, người ta phải đoán ý định của Abramovich đối với Chelsea. Câu lạc bộ khẳng định việc giao lại quyền kiểm soát cho những người được ủy thác không có nghĩa là bán CLB. Và với Granovskaia và chủ tịch Bruce Buck vẫn nắm quyền điều hành, thật dễ để thấy chẳng có gì thay đổi trong ngắn hạn.
Thomas Tuchel đã giành chức vô địch Champions League cho CLB ở mùa trước mà không một lần gặp ông chủ. Abramovich đã xa cách trong nhiều năm nay, chủ yếu là vì mối quan hệ của ông với Tổng thống Vladimir Putin. Abramovich đã chấp nhận điều đó thay vì giữ khoảng cách với Tổng thống Nga.
Vào ngày Nga được trao quyền đăng cai World Cup 2018, Abramovich đã có mặt trên khán đài đầy cảm kích khi Putin phát biểu. Putin đã giới thiệu Abramovich từ trên sân khấu. Nhiều người cho rằng trong huyết quản của Abramovich máu Do Thái nhiều hơn máu Nga, tuy nhiên, những năm gần đây, lại không phải vậy.
Vì vậy, hành động của Abramovich đã không đi đôi với lời nói. Để tránh các lệnh trừng phạt của chính quyền Anh, ông chủ sở hữu của Chelsea sẽ phải thể hiện rõ sự phản đối của mình đối với cuộc chiến của Putin. Và việc ủy thác là cách mà Abramovich đã chọn. Sắp xếp lại đồ đạc, trang trí lại cửa sổ, thay quần áo mới cho các hình nộm.
Chelsea đã đưa ra một tuyên bố dài 24 từ vào hôm Chủ nhật lên án chiến tranh, gần như để lấp đầy khoảng trống im lặng của Abramovich. Một hành động mang tính hình thức, cũng giống như chẳng có ai nghiêm túc tin rằng những người được ủy thác có quyền lực? Emma Hayes và Sir Hugh Robertson có thể quyết định về tương lai của Romelu Lukaku hay liệu Tuchel không?
Abramovich sẽ tiếp tục tài trợ cho Chelsea – một lỗ hổng thực sự khiến cho việc tái cấu trúc bị nhạo bang. Ông ta vẫn có thể ra lệnh sa thải thông qua Granovskaia nếu ông ta bực mình vì một vấn đề nào đó.
Tuy nhiên, thông báo hôm thứ Bảy cho thấy Abramovich không miễn nhiễm hoàn toàn. Có một nỗi sợ hãi nghiêm túc rằng tài sản có thể bị chính quyền Anh tịch thu hay UEFA có thể đưa ra quyết định đạo đức loại trừ CLB của Nga và những CLB thuộc sở hữu của các nhà tài phiệt Nga khỏi các giải đấu của họ.
Nếu thành công của Chelsea chỉ nhờ vào sức mạnh mềm của ông chủ người Nga thì không thể tưởng tượng được rằng Chelsea sẽ như thế nào nếu sức mạnh đó có thể bị tước đoạt. Việc đặt những người được ủy thác chịu trách nhiệm sẽ làm cho một chế tài khắc nghiệt như vậy khó thực thi.
Nhìn ở khía cạnh khác, việc Abramovich rút lui khỏi Chelsea cũng nhằm giải độc cho thương hiệu của CLB này. Cũng giống như nước Nga đã nhanh chóng bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến này, những ai có liên hệ với Tổng thống Putin sẽ bị ảnh hưởng.
CLB Schalke nhanh chóng chia tay nhà tài trợ Gazprom của họ trong khi Man United cũng làm điều tương tự với hãng hàng không Nga Aeroflot. Chelsea có vấn đề ở chiều ngược lại. Với sự hiện diện của Abramovich, các nhà tài trợ không còn muốn được liên kết làm ăn nữa.
Giống như bất kỳ CLB ưu tú hiện đại nào, Chelsea có một loạt đối tác thương mại: Nike, Three, Trivago, Cadbury, EA Sports, Fiserv, Hublot, Go Markets, Hyundai, Levy Restaurants, Pari Match, MSC Cruises, Singha, Sure, Vitality Health Insurance, Yokohoma Tires và Zapp.
Vitality đã cắt đứt hợp tác với West Ham vì một cầu thủ ở CLB này đã đá vào một con mèo. Vậy liệu họ có thể tự hào đứng bên cạnh Abramovich khi cái chết và đau khổ đang bao phủ Ukraine? Làm thế nào để các đối tác này tiếp tục hợp tác khi chiến tranh vẫn tiếp diễn và thương vong dân sự ngày càng tăng?
Abramovich đứng về phe nào? Ông ta càng chọn không trả lời, người ta càng tin rằng họ đã biết. Ông ta càng lập lờ lâu thì hậu quả đổ lên đầu CLB Chelsea càng nặng nề. Đó không chỉ là phản ứng dữ dội từ bên ngoài mà còn có một sự mệt mỏi ở bên trong.
HLV Tuchel đã nói về những thiệt hại mà cuộc chiến ở Ukraine đã gây ra cho CLB của mình. Là một người Đức có tư duy hiện đại, Tuchel hiểu quá rõ về hậu quả lịch sử của việc gây hấn không kiểm soát. Ông không thể thoải mái với sự im lặng từ trên cao.
Cách các cá nhân, quốc gia, chính trị gia và các tổ chức thể thao phản ứng với cuộc khủng hoảng này cũng sẽ được đánh giá. Đừng nghĩ rằng quyết định của Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất bỏ phiếu trắng trong cuộc bỏ phiếu của Liên hợp quốc lên án cuộc chiến Ukraine không phản ánh kém về Man City.
Các CLB bóng đá do nhà nước bảo trợ không thể chấp nhận những lợi ích tài chính, có thể làm ảnh hưởng đến khoảng cách với chính trường. Đáng chú ý là Saudi Arabia không đưa ra bình luận nào lên án Nga, những người theo dõi Newcastle nên lưu ý.