[ad_1]
Trong đường hầm SVĐ London sau trận hòa 2-2 giữa West Ham và Arsenal, người ta thấy Declan Rice… xin chữ ký của Martin Odegaard. Đó có thể là cách Rice bày tỏ sự ngưỡng mộ với đối thủ nhưng trong mắt người hâm mộ The Hammers, nó giống với một mối nguy hơn.
Chính HLV David Moyes cũng phải thừa nhận về mối nguy này: “Chúng tôi thực sự hy vọng Rice ở lại, chúng tôi muốn anh ấy tiếp tục là cầu thủ của West Ham, nhưng chúng tôi biết rằng điều đó có thể không xảy ra vào mùa tới. Đó là lý do vì sao phải lên kế hoạch cho mọi chuyện. West Ham đã lên kế hoạch mùa tới khi có Rice nhưng cũng hoàn toàn nhận thức được rằng rất có thể chúng tôi sẽ không còn anh ấy”.
Bản thân Rice cũng đề đạt nguyện vọng ra đi và nó hoàn toàn hợp lý vì với đẳng cấp của một cầu thủ đá chính ở ĐT Anh, chỉ vào chung kết Conference League và đua trụ hạng là không đủ. Nhưng sự vô lý của thương vụ này nằm ở mức giá mà West Ham đòi hỏi. Một cầu thủ chỉ còn 1 năm hợp đồng cùng điều khoản có thể gia hạn thêm 12 tháng được định giá 120 triệu bảng. The Hammers cương quyết không đàm phán nếu đối tác chồng ít hơn số tiền đó.
Nhìn vào chuyện này, cựu danh thủ Gilberto Silva lắc đầu: “Thông thường bạn sẽ thấy mức giá này dành cho tiền đạo, không phải tiền vệ trung tâm. Cảm giác khá cao, mặc dù không có nghi ngờ gì về chất lượng của Rice. Khi tôi nhìn vào cậu ấy so với những cầu thủ khác ở cùng vị trí trên TTCN tôi cũng thấy khác biệt. 120 triệu bảng cho Rice thực sự là mức phí quá cao. Cuối cùng, tất cả sẽ phụ thuộc vào nhu cầu của thị trường”.
Phóng viên Ben Jacobs của CBS đồng quan điểm: “Với Declan Rice, rất nhiều sự chuẩn bị đang được thực hiện trong nội bộ Arsenal khi họ bắt đầu hiểu những gì cần thiết cho thương vụ này. David Moyes thậm chí nói rằng con số sẽ lớn tới 120 triệu bảng, theo tôi là không thực tế đối với West Ham. Con số quá lớn dành cho một cầu thủ chưa giành được bất cứ danh hiệu nào và cũng chỉ còn 1 năm hợp đồng”.
Arsenal khao khát muốn có Rice, thậm chí sẵn sàng để Granit Xhaka ra đi nhằm dọn sẵn chỗ cho tiền vệ người Anh. Thế nhưng, số tiền trên khiến BLĐ Pháo thủ phải chùn bước bởi nó ảnh hưởng quá nhiều tới kế hoạch chi tiêu trong Hè 2023 của họ. Để mua Rice, Arsenal không chỉ không mua thêm được các vị trí khác, mà còn phải bán bớt nhân sự. Đừng quên, Arsenal còn phải trả lương cao cho Rice nữa. Theo ký giả Dean Jones, thu nhập của Rice có thể lên tới 300.000 bảng/tuần – cao nhất Emirates lúc này.
Tiêu tốn từng đấy tiền không phải thói quen của một CLB có tài chính chỉ ở mức khá như Arsenal. Họ buộc phải tính toán bởi nếu Rice thi đấu không thành công, nó có thể ảnh hưởng dây chuyền nghiêm trọng tới cả chiến dịch mùa sau.
Mà chuyện cầu thủ Anh bị thổi giá rồi thi đấu không thành công nhiều nhan nhản. Dễ thấy nhất ở MU khi Harry Maguire và Jadon Sancho đều thi đấu dưới kỳ vọng dù tổng số tiền để mang bộ đôi này về Old Trafford lên tới 150 triệu bảng.
Thực tế giá chuyển nhượng không phải việc của cầu thủ, thế nên họ không có “lỗi” khi giá của mình quá cao, đôi khi phi lý. Điều này chỉ phản ánh sự ảo tưởng của người Anh, cộng thêm những lợi ích đi kèm khi dùng cầu thủ bản địa tại Premier League mà thôi.
Dễ thấy nhất là khi Marcus Rashford thi đấu bùng nổ sau mùa 2021/22 chỉ ghi được 5 bàn, truyền thông xứ sương mù lập tức dát vàng lên tiền đạo của MU, so sánh anh với Mbappe, ứng viên QBV hay mức giá cả trăm triệu bảng. Hãy nhớ, Rashford mới đang ở mùa thứ 3 ghi được trên 20 bàn mà thôi. Nếu Mo Salah là người Anh, không biết anh được định giá thế nào khi đang ở mùa thứ 6 liên tiếp ghi trên 20 bàn, và mùa thứ 4 ghi trên 30 bàn cho Liverpool. Mà cách đây 6 năm, The Kop chỉ phải bỏ ra 36,5 triệu bảng cho Salah.
Mức giá phi lý cũng là bởi thời điểm mua. Arsenal phải học Brighton ở khoản này bởi họ không bao giờ để mình rơi vào thế bị đối tác “bắt thóp”. West Ham biết Arsenal cần Rice hơn bao giờ hết để tái thiết hàng tiền vệ, nhất là khi Xhaka đã đạt thỏa thuận với Leverkusen. Vậy nên The Hammers cứ mặc sức hét giá cho “món hàng” quý trước con mắt nài nỉ đầy đáng thương của gã hàng xóm. Rơi vào thế này, đừng nói cầu thủ Anh, mà bất cứ quốc tịch nào cũng có thể ép giá.
Chính Arsenal đã bị Brighton từ chối dù đề nghị 80 triệu bảng cho Moisés Caicedo – cầu thủ mà chỉ 1 năm trước còn được mang về với giá chưa tới 5 triệu bảng.