[ad_1]
Trong 5 trận này (2 tại Champions League, 1 tại Cúp FA, 2 tại Premier League), Man City đụng độ các đối thủ với những phong cách khác biệt (RB Leipzig, Burnley, Southampton, Bayern, Leicester). Nhưng đều có một điểm chung: Man City tận dụng rất tốt khoảng không gian mà đối thủ lộ ra khi ép sân Man City. Đoàn quân thiện chiến của Guardiola đang biến thành một đội chơi phản công? Không, Man City chỉ tận dụng các pha phản công để tối ưu hóa sức mạnh của Haaland.
Điều đó đã từng không có trong suy nghĩ của Guardiola. Tháng 9 năm 2021, khi Man City còn tôn thờ lối đá kiểm soát bóng với số 9 ảo, Guardiola từng khẳng định: “Chúng tôi không phải đội bóng có thể chuyển trạng thái cực tốt trong phạm vi 40 tới 50 mét. Chúng tôi chơi một thứ bóng đá khác. Còn chuyển trạng thái hiệu quả như Tottenham, MU, Liverpool. Chúng tôi không làm được. Đó không phải là phong cách của Man City”.
Giờ đây Man City đã khác. Hai tuần trước, Guardiola nói về diện mạo mới của đội bóng: “Chúng tôi có Kevin (De Bruyne), Jack (Grealish), Julian (Alvarez) và đặc biệt là Erling (Haaland). Họ chạy rất nhanh và khỏe. Tôi thích điều đó. Nó giúp Man City nguy hiểm hơn trong các pha phản công”.
Guardiola đã thay đổi. Man City cũng phải thay đổi để thích nghi với Haaland. Tiền đạo người Na Uy từng có giai đoạn khó khăn tại Man City đặc biệt là sau World Cup 2022. Đó là thời điểm mà các hàng thủ dễ dàng khóa chặt Haaland bằng lối đá phòng ngự chặt chẽ thậm chí co cụm. Về cơ bản, vấn đề nằm ở lối chơi kiểm soát bóng của Man City làm cho Haaland luôn phải loay hoay giữa một rừng hậu vệ đối phương.
“Cậu ta đã chọn sai CLB”, cựu danh thủ Jamie Carragher từng nhận xét như vậy khi Man City thua 0-1 trên sân Tottenham trong trận đấu mà Haaland chìm nghỉm giữa vòng vây đối phương. Haaland cần không gian để mở tốc, để ra chân chớp nhoáng. Nhưng Man City lại quen chơi theo kiểu có số 9 ảo, với hệ thống di chuyển nhịp nhàng, các mắt xích ăn khớp và chủ động hoàn toàn về thế trận.
Bài toán hóc búa đó cuối cùng đã có lời giải. Man City thích nghi với phong cách của Haaland bằng cách tận dụng triệt để các pha giành lại bóng ngay từ phần sân đối phương, hoặc giữa sân để tổ chức phản công nhanh. Để làm được điều đó, Guardiola yêu cầu các học trò pressing ở cường độ khủng khiếp, buộc đối thủ mắc sai lầm và bóng sẽ đến chân Haaland ở vị trí thuận lợi. RB Leipzig và Bayern đã gục ngã trước cường độ pressing của Man City. Hai đội bóng Đức không hình dung được là họ gặp nguy hiểm nhất chính là khi họ đang có bóng.
Man City, tất nhiên, vẫn là đội thích chơi kiểm soát bóng. Nhưng nếu chỉ “đè” đối thủ ra đá thì Haaland sẽ sa vào thiên la địa võng mà đối phương giăng ra. Man City lúc này còn nguy hiểm hơn khi không có bóng, bởi đó là khi họ sẵn sàng trừng phạt đối phương bằng khả năng “đánh cắp” khoảng trống của Haaland.