[ad_1]
Lukaku phải xin lỗi đồng đội khi nói trên mặt báo rằng anh không muốn đá cho Chelsea nữa. Vậy sao không thấy câu xin lỗi nào từ “11 cầu thủ” – xin nhấn mạnh: không phải 1-2 cầu thủ – mà báo chí đưa tin là đang muốn thoát khỏi Man United?
Bóng đá giống như cuộc sống, nghĩa là không thể tránh khỏi những chuyện vặt vãnh không đáng có, trong cái thế giới của những kẻ mang danh “chuyên nghiệp cao độ”. Vấn đề không phải là có hay không có những chuyện lục đục nội bộ, mà là người ta xử lý như thế nào, khi xảy chuyện.
“Scandal Lukaku” ở Chelsea, tạm gọi như thế, không phải là câu chuyện phản chuyên nghiệp, mà là câu chuyện mang tính đời thường trong bóng đá chuyên nghiệp. Cùng là xung khắc trong phòng thay đồ, nhưng chuyện ở Chelsea khác hẳn với chuyện đang xảy ra trong phòng thay đồ M.U (ít ra là theo thông tin trên mặt báo). Các cầu thủ mang danh chuyện nghiệp ở mức độ cao nhất của MU lại đang tỏ rõ tính chất nghiệp dư của họ, khi mà 11 cầu thủ trong danh sách MU tỏ ra không hài lòng với những gì đang có và đều muốn ra đi.
Họ làm như không biết mình đã ký hợp đồng, đang lãnh lương, trong nhiều trường hợp là mức lương “xúc phạm người nghèo”, và phải làm được cái điều tối thiểu cần làm của một con người đàng hoàng – tôn trọng hợp đồng đã ký, tôn trọng công việc. Vậy thì “chuyên nghiệp” ở chỗ nào?
Lukaku phải xin lỗi Chelsea, như mọi người đã biết. Khác biệt ở chỗ: các bình luận viên như Graeme Souness hoặc Jimmy Floyd Hasselbaink đều khẳng định, từ trước đó, rằng đương nhiên Lukaku phải xin lỗi, không có con đường nào khác. Vì Hasselbaink và Souness đều đã là cầu thủ chuyên nghiệp. Jamie Carragher cũng vậy. Anh chỉ diễn đạt khác hơn một tí, rằng xin lỗi là hẳn nhiên rồi. Carragher chỉ không biết Lukaku quả đã trả lời phỏng vấn như thế, hay anh bị báo chí “nhét chữ vào mồm”. Theo Carragher, kể cả khi bị báo chí “gài”, thì Lukaku cũng phải chịu trách nhiệm với hậu quả của kiểu phỏng vấn như thế.
Một cầu thủ chuyên nghiệp như Lukaku phải biết rõ: nếu không xin lỗi, anh sẽ bị đồng đội, CLB, rồi bóng đá chuyên nghiệp nói chung, đào thải. Hasselbaink, Carragher, Souness cũng đều biết rõ quy luật ấy, như biết rõ bàn tay của mình. Họ biết, và không bao giờ làm thế (nói huỵch toẹt rằng mình không thích chơi bóng cùng những đồng đội hiện thời). Vì sao Lukaku làm như thế? Một là anh kém thông minh – quá đơn giản. Hai là, Lukaku cũng như bất cứ nhân vật phi phàm nào, đều có những lúc làm việc điên rồ mà chỉ sau đó mới nghĩ ra rằng không hiểu vì sao mình… ngốc như vậy. Nói đây là khía cạnh cuộc đời của bóng đá chuyên nghiệp, chính là vì như thế.
Lukaku phải xin lỗi đồng đội khi nói trên mặt báo rằng anh không muốn đá cho Chelsea nữa. Vậy sao không thấy câu xin lỗi nào từ “11 cầu thủ” – xin nhấn mạnh: không phải 1-2 cầu thủ – mà báo chí đưa tin là đang muốn thoát khỏi MU? Đành kết luận: nếu đấy không phải là “chuyện bịa”, thì cả một đám hỗn loạn ở MU hiện thời – từ HLV Ralf Rangnick cho đến các ngôi sao thảm hại kia, đều không có chút phẩm chất chuyên nghiệp nào. Tư cách hay lòng tự trọng của HLV Rangnick ở đâu, khi ông chỉ im như hến, dù bị chính các cầu thủ của mình thể hiện rằng muốn ra đi? Quá tệ!