[ad_1]
…thì hiện tại, chắc chắn mục tiêu của MU không chỉ là một vị trí trong Top 4 của Premier League.
Nhưng vì đây chẳng khác gì một câu điều kiện loại 3 chỉ một tình huống không có thật trong quá khứ (và có lẽ cả tương lai), MU sẽ phải hài lòng và tiếp tục chiến đấu với những gì mình đang có.
Trận thắng Everton 2-0 đã đem lại những cảm xúc trái chiều cho HLV Erik ten Hag. Vui có, khi những Scott McTominay, Harry Maguire, Marcel Sabitzer, Tyrell Malacia và Anthony Martial đều chơi tốt hoặc để lại dấu ấn. Buồn cũng có, khi chân sút số 1 Marcus Rashford phải rời sân vì chấn thương.
Ở một thời điểm khác, sự vắng mặt của tiền đạo này có lẽ chỉ khiến Ten Hag nhíu mày đôi chút. Tuy nhiên, hiện tại lại là giai đoạn vô cùng nhạy cảm, khi MU đang tăng tốc hướng đến hai chiếc cúp còn lại là FA Cup và Europa League, cùng mục tiêu Top 4 tại Premier League. Ngoài ra còn vì mùa này, Rashford đang gần như một mình gánh cả hàng công của Quỷ đỏ.
Nhưng điều đáng lo nhất chính là những gì đội-bóng-có-Rashford thể hiện trước Everton. Tại Old Trafford, MU vừa có một chiến thắng dễ dàng trước một đối thủ đã gần như từ bỏ việc chống cự. Vấn đề chỉ là lẽ ra, họ phải ghi được nhiều hơn 2 bàn thắng.
Cả Antony, Aaron Wan-Bissaka và chính Rashford đã có quá nhiều cơ hội ghi bàn trước Everton, nhưng đều thất bại. Phần vì sự xuất sắc của thủ thành Jordan Pickford, nhưng chủ yếu là vì sự cẩu thả trong những pha dứt điểm. Vì thế, họ chỉ có được 2 pha lập công dù hệ số bàn thắng kỳ vọng (xG) là 4,39. Nói một cách dễ hiểu, thì MU đã tự tay vứt 2,39 bàn thắng vào sọt rác.
Nhìn rộng hơn thì trong Top 6 của Premier League hiện tại, cũng chỉ có MU và Newcastle có số bàn thắng thực tế thấp hơn so với xG. Tính đến trước chuyến làm khách của Liverpool, Arsenal đang có 70 bàn dù xG chỉ là 60,92. Tương tự, cả Man City (75 bàn, xG 67,18), Tottenham (55 bàn, xG 44,83) và Aston Villa (41 bàn, xG 37,81) cũng đều ghi nhiều bàn thắng hơn kỳ vọng.
Vậy sự khác biệt ở đây là gì? Dễ nhận thấy, Man City và Tottenham đang sở hữu những cỗ đại pháo đang dẫn đầu cuộc đua vua phá lưới của giải Ngoại hạng Anh là Erling Haaland (30 bàn) và Harry Kane (23 bàn). Trong khi đó, dù không có một chân sút nổi bật hẳn lên nhưng Arsenal lại có tới 3 cầu thủ có từ 10 bàn trở lên tại Premier League là Gabriel Martinelli, Bukayo Saka và Martin Odegaard.
MU thì chỉ có mình Rashford, người chưa thể “ngồi chung mâm” với Haaland và Kane. Quỷ đỏ cũng không có những vệ tinh đủ khả năng san sẻ gánh nặng ghi bàn với tiền đạo người Anh. Đó là lý do HLV Ten Hag từng khẳng định “điều tôi muốn là trong đội hình phải có ít nhất hai cầu thủ có thể ghi nhiều hơn 12-15 bàn mỗi mùa giải”.
Bài toán hiệu quả của hàng công thực ra có thể được giải một cách dễ dàng, nếu đội chủ sân Old Trafford có được Haaland. Thời Ole Gunnar Solskjaer còn tại vị, họ thực tế từng tiến rất sát con quái vật vừa lập cú đúp vào lưới Southampton trong ngày tái xuất ở Premier League. Nhưng vì một lý do nào đó, MU đã “quay xe”. Vì thế mà hiện giờ, chúng ta mới có câu điều kiện loại 3 cho một điều không có thật.