[ad_1]
MU 1 Man City 6. Đến sân Etihad vào một ngày trận đấu, chúng ta vẫn sẽ nghe NHM Man City hát hăng say về chiến tích đó. “Chúng mày may lắm đấy, bọn khốn MU. Đáng lẽ phải là 10 bàn”, lời bài hát rống lên. Còn trên tường nhà của Yaya Toure ở Bờ Biển Ngà, anh treo danh sách thi đấu và kết quả của trận đấu đó. “Hô hô hô”, anh cười khoái trá.
Tỉ số đó càng trở nên bất tử bởi vì Man City đã đoạt chức vô địch Premer League của chính MU ở mùa giải đó nhờ khác biệt về hiệu số bàn thắng/bại. Không ai ở MU có thể quên điều này, cũng như khuôn mặt đỏ bừng vì phẫn nộ và tức giận của Sir Alex. Những gì làm tổn thương CLB này nhất chính là thất bại 1-6 này.
Sir Alex Ferguson là một trong những manager vĩ đại nhất bóng đá Anh. Old Trafford là một trong những SVĐ biểu tượng nhất trên thế giới. Và thất bại kia giống như một cái tát trời giáng vào mặt CĐV và cầu thủ của MU trước mặt Ferguson. Ông già đã không nói điều gì, nhưng trong mắt ông là một câu hỏi: “Thế quái nào lại thế?”.
Toure nói đầy hào hứng: “Ở trận bán kết FA Cup trước đó, chúng tôi chỉ thắng 1-0 với một cơ hội ghi bàn duy nhất (Toure là người ghi bàn – PV). Nhưng tại Old Trafford, chúng tôi đã đập họ 6-1. Đây là hang ổ của họ, đây là đội bóng của HLV hàng đầu thế giới, nhưng chúng tôi vẫn làm được điều đó. Còn gì tốt hơn thế”.
Toure hiện huấn luyện đội U16 của Tottenham, và đang mơ về một sự nghiệp huấn luyện đỉnh cao. Anh dường như cũng đã gây ấn tượng mạnh mẽ sớm với cái gọi là Yaya-Ball cho các cầu thủ trẻ. Tương lai có vẻ tươi sáng cho Toure.
Cuối tuần này, MU và Man City lại đụng độ trong trận chung kết FA Cup. Song với Toure, kể cả Man City có thắng thì nó không thể đặc biệt bằng chiến thắng 6-1 năm nào. Bởi nhờ thắng lợi này mà cán cân sức mạnh bắt đầu nghiêng về phía màu xanh da trời.
Bây giờ, Man City đã là một kẻ thống trị thực sự của bóng đá Anh, trong khi MU chìm trong tủi nhục suốt 10 năm qua. Nhưng ở thời điểm Yaya Toure đến Man City, mọi thứ còn rất hoang sơ, không có gì ngoài một dự án tham vọng, điều đã hút anh đến đây từ Barcelona.
Nhưng còn một nhân vật nữa đã khiến anh đến Man City, đó là Carlos Tevez, cựu cầu thủ của Man United và là người đã giúp MU đánh bại Barcelona ở bán kết Champions League năm 2008, rồi sau đó là hạ nốt Chelsea ở trận chung kết. Tevez cũng gây chấn động khi đào tẩu từ MU sang Man City, trở thành biểu tượng thách thức của “gã hàng xóm ồn ào”.
Toure rất khoái trá khi chứng kiến cơn tức giận của Sir Alex, khi nhìn thấy tấm hình Tevez chình ình trên bảng quảng cáo cỡ đại “Chào mừng các bạn tới Manchester” ở lối vào thành phố. Fergie đã không bỏ lỡ cơ hội nào để dìm hàng đội bóng giàu xổi của những ông chủ Hồi giáo Trung Đông.
Sau Vincent Kompany năm 2008, Tevez năm 2009, Yaya Toure và David Silva một năm sau đó, Man City đã ký hợp đồng với Sergio Aguero năm 2011. Đây không chỉ là cầu thủ ghi bàn thắng nhiều nhất lịch sử CLB, mà còn là người ghi bàn thắng đem về chức vô địch nước Anh cho Man City sau 44 năm.
Ở mùa giải đáng nhớ đó, Yaya Toure đã buộc phải nghỉ nửa mùa bởi chấn thương Nhưng vai trò quan trọng của anh tại một Man City ngày càng thăng tiến dưới sự sở hữu của Abu Dhabi là không thể phủ nhận. Anh đã đứng vững dưới các triều đại của các HLV Roberto Mancini, Manuel Pellegrini, Pep Guardiola và giành được các danh hiệu ở bóng đá Anh, ghi 79 bàn thắng sau 316 trận trong khoảng thời gian 8 năm.
Tuy nhiên, trong khi các công thần khác như Kompany, Silva và Agüero đều được dựng tượng tôn vinh bên ngoài sân Etihad, thì Yaya Toure lại không. Đó là hậu quả của mối quan hệ đầy sóng gió với Pep Guardiola, khiến anh bị đày trên băng ghế dự bị một thời gian dài trước khi ra đi.
“Tôi thích làm những gì đang làm tại Tottenham, và những gì tôi có thể mang đến cho họ. Tôi đang tìm kiếm một thử thách mới”, Toure nói. “Mong muốn tham vọng và niềm đam mê của tôi là rõ ràng. Tôi mơ ước một ngày nào đó sẽ là HLV một đội bóng lớn. Có lẽ tôi sẽ quay trở lại Man City vào một ngày nào đó để tiếp tục đánh bại MU. Đó sẽ một câu chuyện tuyệt vời”.