[ad_1]
Không thể phủ nhận việc Brentford không còn là chính mình so với trận mở màn mùa giải trước. Tuy nhiên, chính sự xuất sắc của Arsenal khiến cho Bầy ong chơi tệ đi và thua thảm 0-3.
Brentford vẫn dùng cách chơi quen thuộc để “bắt nạt” Arsenal. Họ tạt nhiều, thậm chí ném biên thẳng vào vòng cấm liên tục để cho 2 trung phong đậm thể chất Ivan Toney và Bryan Mbeumo phát huy sự quấy nhiễu. Nhưng lần này, đâu còn là Ben White và Pablo Mari theo kèm họ nữa. Cặp trung vệ của Pháo thủ ngày hôm qua thiện chiến hơn nhiều: Gabriel và William Saliba.
Thực tế thì chỉ còn 4 cầu thủ Arsenal xuất phát trong cả 2 trận đấu nói trên. Đó là White, Kieran Tierney, Granit Xhaka và Gabriel Martinelli. Vẫn là họ nhưng thay đổi không ít về mặt tư duy.
Chỉ trong hơn 1 năm, Arteta đã xây lại một tập thể khác hẳn, với sự tự tin, quyết tâm và nỗ lực trải đều cả 3 tuyến. Arsenal bây giờ lì lợm hơn, biết cách giải quyết trận đấu hơn và ra dáng một đội bóng lớn hơn.
Cái cách Arsenal yên vị ở đỉnh BXH suốt 7 vòng đấu vừa qua cho thấy điều đó. Đã lâu lắm rồi, người hâm mộ Pháo thủ mới bước vào một đợt tập trung ĐTQG với tâm trạng hứng khởi như vậy, và càng mong đợi hơn khi các cầu thủ trở về sau nghĩa vụ.
Trong một mùa giải mà Liverpool và Chelsea đánh mất chính mình, Man United lúc xịt lúc nổ thì Arsenal hoàn toàn có cơ hội tranh chấp một thứ hạng cao. Nhưng chỉ vậy mà thôi, chứ để đua vô địch, họ vẫn còn một khoảng cách xa.
Thất bại trước MU có thể được đổ cho việc thiếu vắng nhiều nhân sự, nhưng chẳng phải vượt khó là một phẩm chất của nhà vô địch hay sao? Arsenal đang thiếu điều này, họ chỉ có thể chơi hay khi đủ quân, hoặc gặp các đối thủ dưới cơ hoàn toàn.
Man City thì khác, không bao giờ có ngoại lệ với nhà ĐKVĐ. Chỉ chi tiết này thôi đã cho thấy đẳng cấp của City đang là trần khả năng mà Pháo thủ hướng tới.
Cứ cho là Man City hiện đang sống nhờ các bàn thắng của Erling Haaland. Nhưng nếu bỏ Haaland ra, Man City có còn chơi hay không? Câu trả lời có lẽ ai cũng nhìn ra, cứ lội lại mùa trước là hiểu.
Và không phải Haaland, bất cứ thành viên nào của City cũng đều không thuộc dạng “không thể thay thế”. Lối chơi tập thể nhuần nhuyễn của City đã đạt đến độ có thể phát huy hiệu quả với gần như bất cứ con người nào.
Nhưng trường hợp của Arsenal thì khác. Chắc chắn người hâm mộ Bắc London không thể tưởng tượng nổi Arsenal sẽ thi đấu như thế nào nếu thiếu vắng Gabriel Jesus, Saliba hay Saka? Trong một mùa giải rất dài mà còn xen giữa World Cup, bất cứ biến cố gì cũng có thể xảy ra. Vậy nên Arsenal thực sự rất mong manh dù đang đẹp tuyệt vời!