[ad_1]
Đã có vài điều bất ngờ khi Kleberson xuất hiện với nụ cười răng khểnh đậm chất Brazil và chất giọng Mỹ. Đầu tiên là vốn tiếng Anh của Kleberson đã được cải thiện đáng kể so với những ngày còn chơi cho Man United. Thứ hai, có thể quãng thời gian làm việc với Sir Alex Ferguson đã ảnh hưởng tới Kleberson. “Ngài mũi đỏ” nổi tiếng là thích dậy sớm. Còn bây giờ là 6 giờ sáng và Kleberson muốn thực hiện cuộc phỏng vấn trước khi mặt trời mọc ở New York.
Cựu cầu thủ người Brazil giải thích rằng, đây là thói quen hàng ngày của anh: thức dậy trước khi mặt trời mọc, tắm rửa, ăn sáng và đến sân tập với mái tóc vẫn còn ẩm. Kleberson – 43 tuổi hiện đang là trợ lý HLV tại New York City FC. Anh là một thành viên của City Football Group, một đế chế thể thao với các CLB ở năm châu lục khác nhau do Man City đứng đầu.
Nhưng cuộc trò chuyện hôm nay sẽ đưa chúng ta trở lại Old Trafford. Đã 20 năm trôi qua, kể từ khi Kleberson vào sân cùng cầu thủ 18 tuổi Cristiano Ronaldo và tạo dáng chụp ảnh với tư cách là bản hợp đồng mới của CLB Man United vĩ đại. Thời điểm đó, Kleberson rất nổi tiếng và là một trong những cầu thủ tài năng được thèm muốn nhất trên thị trường. Anh mặc một chiếc quần da sành điệu, một chiếc khuyên tai kim cương và niềng răng. Người còn lại là Cristiano Ronaldo.
Kleberson hồi tưởng: “Cả hai chúng tôi đều rất lo lắng. Chúng tôi không thể nói tiếng Anh nhưng đã cố gắng hết sức để hiểu mọi người nói gì khi chúng tôi ra sân chụp ảnh. Ở trận tiếp theo, họ giới thiệu chúng tôi với người hâm mộ. Đó là trải nghiệm đầu tiên của tôi về bầu không khí ở Man United. Đó là lúc tôi cảm thấy CLB này tuyệt vời vãi chưởng”.
Nhưng kể từ đó, sự nghiệp bóng đá của hai cầu thủ này lại diễn ra theo hướng trái ngược nhau hoàn toàn. Trong khi Ronaldo đã 5 lần giành Quả bóng Vàng, thì chỉ có những khoảnh khắc lẻ tẻ Kleberson cho thấy đẳng cấp tương xứng với sự nổi tiếng của mình, khi góp mặt trong đội hình vô địch World Cup 2002 của Brazil cùng với Rivaldo, Ronaldinho, Cafu, Roberto Carlos và tất nhiên là cả Người ngoài hành tinh Ronaldo de Lima.
Màn trình diễn của Kleberson đã khiến HLV của ĐT Brazil khi đó là Luiz Felipe Scolari mô tả anh như “động lực” của World Cup đó và “luôn là cái tên đầu tiên trong danh sách của đội, trên cả những cầu thủ như Ronaldo”.
Brazil đã bắt đầu giải đấu với Juninho Paulista đá cặp với Gilberto Silva ở hàng tiền vệ. Kleberson (khi đó chơi cho Athletico Paranaense) vào sân trong trận tứ kết với ĐT Anh và hoàn toàn làm lu mờ Paul Scholes. Đó cũng là trận đấu mà Ronaldinho có cú sút phạt kinh điển vào lưới của David Seaman.
“Giống như một giấc mơ vậy”, Kleberson, một trong những cầu thủ nổi bật trong trận chung kết gặp ĐT Đức chia sẻ. “Tôi đã thi đấu cùng những người mà vào thời điểm đó, tôi nghĩ mình đang chơi điện tử chứ không phải ngoài đời thật. Tôi có vai trò của mình và không phải gồng gánh gì nhiều, nhưng tôi có cảm giác mình là chìa khóa của Selecao. Gilberto Silva có người trợ giúp cho mình. Khi Scolari tin tưởng tôi, mọi thứ bắt đầu kết nối với nhau”.
Sau kỳ World Cup thành công, Kleberson khiến Man United tiêu tốn 6 triệu bảng, một số tiền đáng kể ở thời điểm đó. Anh là bản hợp đồng người Brazil đầu tiên của MU. Mùa hè năm đó, Kleberson bước sang tuổi 24. Anh đến Old Traford cùng người vợ Dayane và các thành viên đông đảo của gia đình cô. Kleberson đầy trìu mến khi nói về Man United. Với anh, đó là một giai đoạn cuộc đời mà anh sẽ luôn trân trọng.
Nhưng những thử thách đã sớm xuất hiện. “Nền văn hóa quá khác biệt. Chúng tôi không nói được tiếng Anh. Tôi đã ở trong khách sạn hàng tuần, hàng tháng. Chúng tôi đã cố gắng nói chuyện với những người khác, gọi một số món ăn từ nhà hàng, nhưng thực sự rất khó khăn khi bạn chuyển đến một quốc gia khác và không nói được ngôn ngữ ở đó. Khi đó, Man United không có nhà hàng hay siêu thị kiểu Brazil. Vợ tôi còn rất trẻ và chúng tôi không có nhiều bạn bè”.
Kleberson đã được Man United mang về để thay thế Juan Sebastian Veron, người mới chuyển đến Chelsea, và có lẽ anh ấy sẽ dễ dàng hòa nhập hơn nếu Ronaldinho không từ chối lời mời của Man United. Mọi thứ gần như đã được thống nhất để Ronaldinho – khi đó 23 tuổi gia nhập hàng ngũ của nhà vô địch Premier League.Nhưng đây cũng là mùa hè mà David Beckham chuyển tới Real Madrid và điều đó tạo ra một tác động dây chuyền.
Joan Laporta vừa giành chiến thắng trong cuộc bầu cử chủ tịch Barcelona với lời hứa mang về một siêu sao toàn cầu cho câu lạc bộ. Beckham đến với Madrid, vậy nên Barca chuyển sang kế hoạch B và đó là kế hoạch B vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá. Ronaldinho cuối cùng đã bị Barca thuyết phục để từ bỏ Manchester và tận hưởng ánh mặt trời của xứ Catalan.
“Lúc đó, tôi đã nói chuyện rất nhiều về Man United với Ronaldinho,” Kleberson nói. “Tôi nhớ anh ấy đã nói với tôi ‘Họ muốn ký hợp đồng với chúng ta, anh nghĩ sao?’ Tôi đã nói: ‘Tuyệt, tôi sẽ tới đó. Man United là một CLB lớn’. Không bao giờ tôi nói chuyện với anh ấy về điều đó nữa. Tôi không biết tại sao anh ấy lại quyết định như vậy. Nhưng với tôi, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu có Ronaldinho ở đó. Chúng tôi là những người bạn thân và đã chơi cùng nhau ở World Cup”.
Hai thập kỷ sau, Kleberson cũng đưa ra quan điểm rằng rất nhiều thứ trên thế giới đã thay đổi kể từ khi anh thường cầm theo một cuốn từ điển Bồ Đào Nha – Anh ở mọi nơi anh đặt chân đến ở Manchester.
Có một câu chuyện đặc biệt diễn ra trong phòng thay đồ của Man United. “Nhà tài trợ của chúng tôi lúc đó là Vodafone”, Kleberson nở nụ cười. “Tôi vẫn nhớ mọi người đã rất ngạc nhiên khi lần đầu tiên họ có một chiếc điện thoại di động có camera. Công nghệ bây giờ hoàn toàn khác. Giờ thì bạn có thể tìm kiếm mọi thứ trên internet, cập nhật tin tức hay tìm kiếm xem nên đi đâu, làm gì. Nếu bạn về nhà lúc 11 giờ tối và muốn ăn gì đó, bạn chỉ cần lấy điện thoại và gọi món. Trong thời gian tôi ở Manchester, không có gì giống như vậy cả”.
Có lẽ đó là lý do khiến Man United và tất cả các CLB hàng đầu khác tăng cường bộ phận chăm sóc cầu thủ trong những năm gần đây. Kleberson chia sẻ: “Câu chuyện năm xưa là: mua một ngôi nhà, một chiếc xe hơi, sau đó tự mình tìm hiểu mọi thứ. Ngày nay thì khác. Có rất nhiều người giúp đỡ các cầu thủ.”
Kleberson chứng kiến điều đó hàng ngày tại New York City FC, nơi anh là trợ lý cho Nick Cushing – người trước đây là huấn luyện viên của đội nữ Man City. Cuộc sống ở Hoa Kỳ của cựu cầu thủ người Brazil bắt đầu vào năm 2013 khi anh ký hợp đồng với Philadelphia Union sau 6 năm ở quê nhà với Flamengo, Athletico Paranaense và Bahia. Để hòa nhập tối đa với vùng đất mới, Kleberson đã nỗ lực để thông thạo tiếng Mỹ (do đó anh có giọng Parana-Pennsylvania).
Anh từng chơi cho Indy Eleven và Fort Lauderdale Strikers ở NASL (Giải bóng đá Bắc Mỹ) trước khi trở lại Philadelphia để đảm nhận vai trò huấn luyện viên học viện. Tiếp theo đó là vị trí huấn luyện viên ở Philadelphia Union II rồi chuyển đến New York City.
“Đó là một CLB lớn và một tổ chức lớn,” anh nói. “Chúng tôi có rất nhiều cầu thủ Brazil và họ muốn một người Brazil giàu kinh nghiệm, có thể giúp đỡ và truyền cảm hứng cho họ. Tôi nhận lời vì đó là điều tôi có thể làm rất tốt.”
Rốt cuộc, Kleberson biết việc thích nghi với một đất nước mới khó khăn như thế nào. Theo cách nói của Ferguson, anh ấy là “một ví dụ về những rủi ro khi mua sắm vội vàng.” Man United muốn một ai đó có thể thay thế Roy Keane và lý tưởng nhất thì đó là Patrick Vieira.
Trong cuốn tự truyện xuất bản năm 2013, Ferguson thừa nhận rằng ông đã chọn nhầm cầu thủ. “Kleberson là một chàng trai đáng yêu, nhưng cậu ấy thiếu tự tin để có thể học tiếng Anh,” ông viết. “Trong các trận đấu, cậu ấy cho thấy sức chịu đựng tuyệt vời và kĩ năng chơi bóng tốt nhưng không thể hiện được cá tính của mình”.
Kleberson chấp nhận rằng đó là hai năm đáng thất vọng trước khi anh rời Man United, chuyển tới Besiktas ở Thổ Nhĩ Kỳ. Rất khó khăn để Kleberson có thể hiểu được CLB Glaswegian của Ferguson. Anh vẫn ngán ngẩm khi nhắc tới Roy Keane, đặc biệt là những khi cầu thủ người Ireland nổi giận và bắt đầu quát tháo. Nhưng Kleberson cũng có những kỷ niệm đẹp với người đồng đội cũ.
“Trong phòng thay đồ, Roy luôn là người thúc ép mọi người. Đôi khi mọi người nghĩ rằng như thế là quá nhiều, nhưng với tôi thì không phải vậy. Chúng tôi cần những người như anh ấy vì suy cho cùng, anh ấy đã chiến đấu vì đội bóng của mình, Anh ấy luôn hét vào mặt tôi trong các buổi tập hoặc trong các trận đấu, nhưng một khi có ai đó chơi xấu với tôi, anh ấy sẽ lao thẳng vào người đó. Đó là tính cách tuyệt vời của Roy”.
Nhìn rộng hơn, còn có những yếu tốt khác giải thích lý do tại sao Klebeson mãi chật vật ở Man United. Theo Ferguson, anh “rụt rè đến mức không thể nhìn thẳng vào mắt bạn”. Tuy vậy, đôi khi anh bị sử dụng sai vị trí, cộng thêm những chấn thương vụn vặt cũng khiến cho giấc mộng ở Old Trafford của Klebeson sớm tan tành.
Kleberson nói: “Trước khi gia nhập Man United, tôi đã chơi 62 trận trong một mùa giải. Tôi đã cố gắng điều chỉnh lối chơi của mình. Tôi đã cố gắng hòa nhập với phong cách chơi bóng của Man United. Tuy nhiên, nó rất khác. Tôi dính một số chấn thương và điều đó đã đẩy tôi lùi lại. Tôi đã thi đấu với những người như Paul Scholes, Nicky Butt, Darren Fletcher và Ryan Giggs. Đó là những ngôi sao lớn và rất am hiểu văn hóa của CLB.
Thêm vào đó, Premier League rất cạnh tranh, tốc độ rất cao, rất nhiều đường bóng dài, đối thủ luôn áp sát bạn. Ở Brazil, nếu tôi chơi ở trung lộ, tôi có thể có thời gian để kiểm soát bóng, đảo người và tìm khoảng trống để sút vào khung thành. Ở Anh, luôn có hai hoặc ba cầu thủ ngay lập tức lao vào để chặn cú sút của bạn.
Đó là vấn đề về sự thích nghi. Một số cầu thủ đến một CLB nào đó và họ ngay lập tức trở nên tuyệt vời. Những người khác cần thời gian. Tôi gần như ghen tị với những người đến Anh lần đầu tiên và, bùm, họ thể hiện đúng đẳng cấp của họ”.
Casemiro chẳng hạn? Kleberson vẫn theo dõi Premier League trên truyền hình và đặc biệt quan tâm đến các cầu thủ Brazil của Man United. “Casemiro là một nhà lãnh đạo bẩm sinh, phải vậy không? Đây là lý do tại sao cậu ta đã chơi rất nhiều năm cho ĐT Brazil và có một sự nghiệp tuyệt vời với Real Madrid. Cậu ta kiểm soát trận đấu và truyển lửa cho các đồng đội. Cậu ta thực sự là một cầu thủ quan trọng và luôn nhận được sự tôn trọng của mọi người vì tất cả những danh hiệu mà anh ấy đã giành được”.
Cuộc phỏng vấn này diễn ra trước trận thua thê thảm 0-7 của Man United trước Liverpool. Tuy nhiên, nhìn chung, Kleberson rất vui khi Fred đã cho thấy anh là một cầu thủ xứng đáng được khoác lên mình chiếc áo đấu của Man United. “Ban đầu, Fred đã thực sự gặp khó khăn. Đã có rất nhiều sự thay đổi. Những HLV mới, cầu thủ mới đến và rời đi. Khi thì Fred phải chơi lùi sâu, đôi lúc lại được dâng cao hơn. Bây giờ cậu ấy đang làm tốt. Tôi nghĩ giờ đây Fred đã trưởng thành”.
Có vẻ như Kleberson cũng đã trở thành một người đàn ông trải đời. Anh già dặn hơn, khôn ngoan hơn và trước mắt anh vẫn còn một sự nghiệp huấn luyện rất dài phía trước. Sau bao thăng trầm, giờ là lúc Kleberson học hỏi từ quá khứ và hướng tới những thành công trong tương lai.