[ad_1]
Khi cú hat-trick của Robin van Persie nã vào lưới Aston Villa được hoàn tất – bạn còn nhớ cú vô lê tuyệt đẹp đó chứ – mang về chức vô địch Premier League thứ 20 cho Man United trong mùa giải cuối cùng của Sir Alex Ferguson, ít ai ngờ rằng CLB sẽ phải đợi hơn 10 năm cho chức vô địch tiếp theo, và có thể là 10 năm nữa.
Ngài Ferguson đã yêu cầu NHM “đứng về phía HLV mới của chúng ta” trong bài phát biểu chia tay tại Old Trafford, đồng thời nhắc nhở NHM về sự kiên nhẫn mà ông đã nhận được ở thời điểm tồi tệ mới dẫn dắt CLB này.
Kể từ đó đến nay, Man United đã có 5 HLV trưởng, 2 giám đốc điều hành và một nhóm điều hành, bao gồm các anh em nhà Glazer. Họ đã chi 1,43 tỷ bảng cho chuyển nhượng và 40 triệu bảng tiền lương và đền bù hợp đồng cho các HLV trong khi phải gánh khoản nợ gần 1 tỷ bảng. Và vẫn hoàn toàn trắng tay.
Từ phương châm “Tấn công, tấn công, tấn công” đến “Sa thải, sa thải, sa thải”, CLB nổi tiếng nhất nước Anh đã trải qua một cuộc khủng hoảng danh hiệu, bản sắc ở thời kỳ hậu Alex Ferguson. Đây là câu chuyện về một thập kỷ hỗn loạn của Man United. Nó sẽ khiến bạn cười hoặc khóc tùy thuộc vào lòng trung thành với CLB của bạn.
Trước khi David Moyes lần đầu tiên ngồi vào văn phòng mới với tư cách là HLV của Man United, ông đã phải kiểm tra xem có ai xung quanh không. Ông muốn chắc chắn rằng chỉ có một mình. “Lần đầu tiên ngồi cái ghế đó có cảm giác thật kỳ lạ. Đây là cái ghế của Sir Alex, đây là văn phòng của Sir Alex. Chiếc ghế đó cứ ám ảnh tôi. Chắc chắn, tôi sẽ vứt nó đi”, Moyes kể với tờ Guardian.
Hình ảnh “Người được chọn” ngồi trong văn phòng cũ của Ferguson sẽ trở thành ngẫu tượng xác định nhiệm kỳ ngắn ngủi của Moyes tại Old Trafford cùng với dòng chữ: “Tôi không biết mình đang làm gì”. Moyes dần phát hiện ra rằng mọi hành động của ông đều bị soi xét kỹ lưỡng.
Chỉ vài tuần sau khi nhậm chức, trong chuyến du đấu trước mùa giải của Man United, ông thấy mình là một con cá mắc cạn. Chuyến đi thiếu sáng suốt đến bãi biển Bondi ở Sydney – điều mà Moyes đã làm với Everton – trở nên điên cuồng trong vài phút khi người dân địa phương chạy như lũ quét về phía các nhà vô địch Premier League, khiến các cầu thủ phải trú ẩn trên sân thượng của một hộp đêm.
Công bằng mà nói với Moyes, ông không chỉ tạo ra sự hỗn loạn ở Man United, mà đã kế thừa nó dưới hình dạng của Ed Woodward. Chính Ed là người chứng kiến thảm họa rõ rệt xảy ra trong mùa hè đầu tiên của Moyes, khi chiến lược gia người Scotland này không đủ sức hấp dẫn để mang về Gareth Bale (Tottenham) và Cesc Fabregas (Barcelona).
Ed đã khiến Twitter rơi vào tình trạng hỗn loạn vào tháng 7 khi thông báo ngắn gọn rằng ông ta sẽ quay trở lại Vương quốc Anh sau chuyến lưu đấu ở Sydney vì “công việc chuyển nhượng khẩn cấp”. Nhưng nhiều tuần trôi qua, Ed chẳng thực hiện được bản hợp đồng quái nào.
Sự lố bịch và ngớ ngẩn của Ed đã biếu cho báo chí một đề tài ăn khách. Ed chẳng tiếp xúc với nhà báo nào trong chuyến đi tới Úc, nhưng lại bô bô kể kế hoạch chiêu mộ một cách ngây thơ. Báo chí viết: “Mùa hè năm đó họ đã theo đuổi tất cả mọi cầu thú. Đó là một trò hề”.
Twitter đã suy đoán về đích đến của Ed cho đến 47 ngày sau khi ông ta đã ký hợp đồng với Marouane Fellaini vào cuối cùng của thị trường chuyển nhượng mùa hè. Còn lâu mới chấm dứt được những lời giễu cợt, giờ đây Ed trở thành trò cười cho mọi người. Đó là thời khắc sự nghiệp dư chiếm lĩnh Man United và Moyes là người gánh tội.
David Moyes không bao giờ ngẩng mặt sau mùa hè địa ngục đó. Ông đã làm nên tên tuổi của mình ở Everton khi chơi thứ bóng đá thực dụng, nhưng điều đó là chưa đủ với Man United. Ông chỉ giành được 1 chiến thắng trong 6 trận sân nhà đầu tiên, trước Arsenal, còn lại để Man City và Liverpool rời Old Trafford với 3 bàn thắng.
Thậm chí, West Brom có chiến thắng đầu tiên tại sau 35 năm, với Everton là 21 năm. Nhà hát của những giấc mơ đã trở thành Ngôi nhà ma ám kinh hoàng. Người được Sir Alex chọn đã đánh mất niềm tin của các cầu thủ và CLB đã kết thúc mùa giải mà không được dự cúp châu Âu lần đầu tiên kể từ năm 1980. Nhà vô địch bị truất ngôi và bỏ xa tới 11 điểm.
Phải chăng Moyes thừa hưởng một đội bóng đang sa sút? Vớ vẩn, không thể nào có chuyện hàng hiệu thành hàng chợ sau chỉ một đêm. Đó là kết quả của sự thay đổi sai lầm. Mọi chuyện có thể đã khác nếu Moyes giúp Man United đoạt cúp Liên đoàn. Thế nhưng, Quỷ Đỏ đã bị Sunderland đánh bại 2-1 tại Old Trafford ở vòng bán kết. Đúng là không thể tin nổi!
Thời gian tuyệt vời nhất của Moyes đến ở Champions League. Kỷ nguyên của Moyes lên đến đỉnh cao khi cú sút như sấm sét của Patrice Evra trong trận gặp Bayern Munich đưa Man United vượt lên dẫn trước trong trận tứ kết. Nó kéo dài 73 giây trước khi Bayern gỡ hòa và sau đó tiễn Moyes – MU khỏi giải đấu.
Sứ giả cuối cùng của Thần Chết đã đến thăm Moyes trong trận đấu sau chót của ông trên cương vị HLV của Man United. Đó là thất bại 0-2 trước Everton. Moyes tuyệt vọng và bị chế nhạo trên khắp khán đài. Thế rồi, bản hợp đồng 6 năm đã kết thúc sau trận đấu thứ 50.
Thật kinh khủng. Sai lầm nối tiếp sai lầm. Man United ký một bản hợp đồng 6 năm nhưng xé nó sau 8 tháng. Điều đó báo hiệu sự khởi đầu của một thời kỳ tăm tối. Những lời dặn dò của Alex Ferguson dành cho người thừa kế ngai vàng đã không còn nữa. “Người được chọn” thực ra là “Người chọn sai”.
Louis van Gaal hiếm khi múa may ở khu kỹ thuật. Triết lý của ông là bất khả xâm phạm, khiến các chỉ dẫn chiến thuật trở nên thừa thãi trong trận chiến. Vì vậy, khi HLV trông giống như một ông hiệu trưởng tiến xuống đường biên, Old Trafford biết điều gì đó sắp xảy ra. Tuy nhiên, không ai mong đợi điều này.
Khi Van Gaal nằm lăn dưới chân của trợ lý trọng tài thứ tư Mike Dean – diễn lại pha ngã ăn vạ của Alexis Sanchez bên phía Arsenal – hầu hết mọi cặp mắt trên đấu trường đều đổ dồn vào ông. “Hề thật, một phong cách rất hề hước, bố ai mà nhịn được cười khi thấy ông già đó ngã lăn như thế cơ chứ?”, một người nhận xét.
Như hình ảnh vừa mô tả, Van Gaal – và những điều kỳ quặc của ông – đã gây chia rẽ dư luận. Bạn chỉ cần so sánh phản ứng cau có của Arsene Wenger và cô gái tóc vàng ngực bự vỗ tay như điên để tán thưởng Van Gaal là thấy. Khi một số gầm lên với sự tán thành, những người khác cảm thấy khó chịu vì lố bịch.
Mọi thứ có thể đã diễn ra theo cách khác nếu Ed Woodward làm việc hiệu quả. Nhưng ông ta đã thất bại trong việc cám dỗ Jurgen Klopp từ Borussia Dortmund. Nếu một CLB giàu nhất thế giới không thể thuê một HLV hàng đầu như Pep Guardiola hay Klopp thì rõ ràng không ổn. Nó chỉ ra sự quản lý yếu kém từ trên xuống.
Van Gaal được coi là điều tốt nhất tiếp theo. Moyes đã quá xanh, nhưng Van Gaal đã quá chín. Ông đã dẫn dắt những CLB lớn trước đây. Khi Moyes thu mình lại dưới ánh đèn sân khấu, sức hút của Van Gaal lại nổi bật. Chắc chắn Man United không quá lớn đối với ông, thế nên ông mới mạnh miệng: “Tôi phải thích nghi với CLB lớn này nhưng CLB cũng phải thích nghi với Louis van Gaal”.
Dù không thích cỗ máy thương mại đến thế nào, nhưng nó cho phép Van Gaal chi 281,5 triệu bảng trong 2 năm. Xem xét lạm phát trên thị trường chuyển nhượng, đây là khoản chi lên tới 400 triệu bảng tính theo tiền ngày nay.
Đối với tất cả các chi phí, Man United của Van Gaal đã chơi một thứ bóng đá nhàm chán và hỗn loạn. Van Gaal đổ lỗi cho điều này là do không có được những cầu thủ mà ông ấy muốn, nhưng thực ra, ông đã đối xử với những cầu thủ mà mình có như những đứa trẻ. Bản năng đã bị dập tắt khi ông cố gắng nhồi triết lý cứng nhắc vào não các cầu thủ.
Van Gaal đã vượt qua cái dớp của Moyes sau khi đảm bảo suất tham dự Champions League trong mùa giải đầu tiên với vị trí thứ tư. Nhưng ông không tránh khỏi sự xấu hổ mà Moyes đã phải chịu đựng. Trận thua 4-0 MK Dons ở giải hạng Ba sẽ sống lâu trong ký ức như là một trong những thứ tồi tệ nhất sau thời Ferguson.
Những hành xử ngu ngốc của Van Gaal với giới truyền thông đã giúp bù đắp cho phong cách buồn ngủ của ông. Ông đã nổi giận với Rafa Benitez sau khi bị Sam Allardyce chê chơi bóng dài và mang số liệu thống kê đến cuộc họp báo tiếp theo của mình để giải thích lý do tại sao HLV của West Ham đã sai.
Van Gaal đã phải đối mặt với làn sóng di cư hàng loạt trong mùa hè thứ hai khi các cầu thủ vỡ mộng với thứ bóng đá của ông. Angel Di Maria, được ký hợp đồng với giá 59,7 triệu bảng đã sang PSG sau khi cống hiến cho Man United 4 bàn thắng và màn chê Van Gaal như hát hay: “Ông ta là HLV tồi nhất tôi biết. Dù tôi ghi bàn hay kiến tạo, nhưng ông ta chỉ nói về các đường chuyền hỏng của tôi”.
Woodward cũng sẽ bị ném đá tới tấp khi khoe khoang về việc ký hợp đồng với Bastian Schweinsteiger vào cuối mùa hè năm đó. Mọi người đều bò ra cười khi thấy tiền vệ này chỉ đá chính 13 trận trong 2 mùa khoác áo Man United.
Di sản lớn nhất của Van Gaal vẫn là sự xuất hiện của Marcus Rashford ở mùa giải năm đó. Những cú đúp ở những trận đấu mang tính đầu tiên của chàng trai 18 tuổi là một câu chuyện cổ tích hiếm gặp. Anh trở thành niềm hy vọng mới của Man United Wayne Rooney đang trên đường ra đi.
Tuy nhiên, việc giành được FA Cup là không đủ để cứu Van Gaal vì Man Unitet lại mất suất dự Champions League. Ed Woodward đã sa thải Van Gaal vào cùng ngày họ ăn mừng ở Wembley. Tiền bây giờ đáng giá hơn danh hiệu. Con thú thương mại mà Van Gaal lo sợ đã nhai nát và nhổ ông ta ngoài không thương tiếc.
Sau khi Man United đánh bại Ajax để giành chức vô địch Europa League năm 2017, hình ảnh Mourinho ôm Paul Pogba, cầu thủ đắt giá nhất thế giới, đã trở thành biểu tượng của hy vọng cho tương lai. Họ đã liên tục bị mắc kẹt ở vị trí thứ sáu trong mùa giải đầu tiên của Mourinho, dưới sự dẫn dắt của Zlatan Ibrahimovic đã 35 tuổi.
Nhưng với 2 chiếc cúp (Europa League và League Cup), những lời chỉ trích đã không còn nữa. Đây được cho là những nền tảng cho một cái gì đó đặc biệt. Hai chiếc cúp này sẽ là đột phá khẩu. Tuy nhiên, Man United chẳng giành được một danh hiệu nào khác trong suốt 6 năm.
Đêm đó ở Thụy Điển, Mourinho đã cắn răng chịu đựng. Ông đã đánh bại Ajax với màn trình diễn điển hình của mình bất chấp bị đối phương chê tới tấp. Mourinho không quan tâm. “Có rất nhiều nhà thơ trong bóng đá. Nhưng các nhà thơ không giành được nhiều danh hiệu”.
Mourinho bảo các cầu thủ giơ 3 ngón tay trước khi nâng cao chiếc cúp Europa League để nhắc nhở mọi người rằng họ đã giành được bao nhiêu danh hiệu. Đây là Jose Mourinho điển hình. Nhiều người coi đó là khoảnh khắc tuyệt vời nhất kể từ khi Sir Alex nghỉ hưu.
Man United về nhì ở mùa giải tiếp theo, kém 19 điểm so với Man City của Pep Guardiola. Song, Mourinho vẫn gọi đây là một trong những thành tựu vĩ đại nhất của mình. Tuy nhiên, thứ bóng đá của Mourinho “đã hết hạn sử dụng”. Ông dần trở nên cô đơn hơn khi hành vi bất thường của ông bắt đầu khiến nhiều người xa lánh.
Mourinho đã say sưa chém gió trong hơn 12 phút để bảo vệ mình khỏi búa rìu chê trách vì bị Sevilla loại khỏi vòng 1/8 Champions League. Mourinho nói với các cầu thủ rằng họ cần phải “trưởng thành” khi ông giải thích việc Man United sớm bị loại ở Champions League là bình thường khi nhìn lại lịch sử gần đây của họ ở châu Âu.
Mourinho coi chuyện Man United bị loại sớm là hợp lý. Điều này đã khiến Man United thất vọng với ông. Mourinho đang dẫn dắt một CLB lớn nhất thế giới và cứ mỗi lần họp báo, ông lại có vẻ như đang làm công việc tồi tệ nhất thế giới.
Đằng sau hậu trường, mối quan hệ công việc của Mourinho và Ed đang trở nên tồi tệ. Ed quyết định ký hợp đồng với Victor Lindelof thay Virgil van Dijk như một biện pháp cắt giảm chi phí là điều khiến Mourinho hậm hực, sau đó là về Anthony Martial trong mùa hè cuối cùng của ông.
Mặc dù Woodward không gặp vấn đề gì khi chấp nhận hợp đồng trị giá 500.000 bảng mỗi tuần cho Alexis Sanchez, Mourinho không bao giờ có thể hiểu được cựu tiền đạo của Arsenal, người có màn trình diễn hay nhất tại Man United lại là chơi đàn piano.
Sự nổi tiếng ngày càng giảm mạnh của Mourinho khi mối thù của ông với Pogba bị công khai. Cặp thày trò này đã bị chụp trộm trong một cuộc trao đổi lạnh lùng trong buổi tập khi tranh cãi về một bài đăng trên Instagram. Những anh hùng tương lai đã trở thành những kẻ phản diện trong vở opera xà phòng.
Việc Mourinho từ chối tìm một nơi ở lâu dài cách xa căn hộ 800 bảng một đêm của ông tại The Lowry không giúp ích được gì cho sự nghiệp của ông. Những thất bại trong phòng thay đồ và phòng họp đã gây ra hậu quả nghiêm trọng khi tình hình trở nên tồi tệ.
“Anh có biết kết quả là gì không?”. Mourinho giơ 3 ngón tay hỏi một nhà báo sau trận thua Tottenham tại Old Trafford vào tháng 8 năm 2018. “3-0, 3-0. Bạn có biết nó có nghĩa là gì không? 3 chức vô địch Champions League. Và tôi đã giành được nhiều chức vô địch hơn 19 HLV khác cộng lại”.
Cuối cùng, thứ bóng đá của Man United giống như tâm trạng của Mourinho. Bị sa thải sau thất bại 1-3 tại Anfield, Mourinho đã rời Man United trong cảm xúc rất khó chịu và uất ức.
“Và Solskjaer đã làm được rồi!” Không hiểu mọi người có nhớ tiếng kêu đó vang lên ở đâu không? Cái đêm ở Paris là cơ hội để Ole Gunnar Solskjaer trở thành HLV chính thức của Man United. Nhưng than ôi, Solskjaer cũng đánh đúng bài sau khi thay Mourinho.
Man United đã trôi dạt quá xa khi cố gắng tái tạo lại chính mình và Solskjaer là một lời nhắc nhở về những ngày xưa tốt đẹp. Bất chấp mọi tỉ lệ sa thải sớm cao, một Man United đầy thương tích của Solskja đã trở thành đội đầu tiên lội ngược dòng sau khi đã để 0-2 trên sân nhà tại Champions League.
Cú lội ngược dòng đó là chiến thắng thứ 14 trong số 17 trận Solskja dẫn dắt Man United với tư cách HLV tạm thời. Patrice Evra và Pogba ăn mừng cuồng nhiệt trong khu vực dành khách mời trên sân Công viên của các hoàng tử. Sir Alex và Eric Cantona có mặt trong phòng thay đồ để ăn mừng.
Sự pha trộn hoài niệm mãnh liệt này, việc khám phá lại truyền thống của Man United và chiến thắng quan trọng ở châu Âu đã khiến một số người tin rằng Solskjaer chính là sự tái sinh của Ferguson.
“Nghe này, Man Utd hãy rút hợp đồng ra, đặt nó lên bàn,” Rio Ferdinand nói. “Hãy để mời Solsa ký vào đó, để anh ấy viết bất kỳ con số nào muốn đưa vào đó dựa trên những gì anh ấy đã làm kể từ khi đến đây. Ole cầm lái đi anh bạn mình ơi. Anh đang làm việc của mình. Man United đã trở lại!”.
Đoạn clip của Ferdinand đã được phát lại hàng triệu lần nhưng vì tất cả những lý do sai lầm. Man United đã quên mất rằng mọi đỉnh cao đều có thể mang đến một sự thất bại toàn tập. “Chúng tôi có thể đi hết con đường”, Solskjaer khi Man United bị Barcelona đánh bại với tỷ số chung cuộc 4-1 trong trận tứ kết.
Chưa hết, Man United chỉ thắng 2 trong số 12 trận còn lại của họ, với 8 thất bại. Họ xếp thứ 6 trên BXH khi Sols được ký hợp đồng chính thức. Các CĐV vẫn hân hoan, bởi có lẽ họ vẫn yêu mến Solsa người đã có bàn thắng đem về chức vô địch Champions League 1999 và đem phong cách của Man United trở lại đội bóng.
Solskjaer là HLV đầu tiên của Man United thiết lập một kế hoạch rõ ràng trên thị trường chuyển nhượng khi ông tìm cách tạo ra một đội bóng thiên về phản công với nòng cốt là các cầu thủ trẻ người Anh.
Những khoản tiền lớn trả cho Harry Maguire (80 triệu bảng) và Aaron Wan-Bissaka (50 triệu bảng) trở thành những sai lầm khá đắt giá. Nhưng việc ký hợp đồng với Bruno Fernandes (67,7 triệu bảng) là một sự khám phá bất ngờ. Gary Neville đánh giá: “Đây là BHĐ tốt nhất 10 năm qua của Man United”.
Vị thế của một huyền thoại của Solsa đã giúp ông có được sự kiên nhẫn mà những HLV khác không có được khi kết quả sa sút. Cơn thịnh nộ của CĐV phần lớn chuyển sang nhà Glazer và Ed Woodward khi các cuộc biểu tình gia tăng. Cấu trúc ọp ẹp, xuống cấp của sân Old Trafford càng khiến NHM có cớ chửi chủ Mỹ quen hút máu mủ CLB để làm giàu. Biến động European Super League đã khiến Ed phải từ chức.
Bất chấp căng thẳng nội bộ gia tăng và đại dịch COVID-19, Solskjaer đã mang lại sự ổn định cho Man United ở mức đoạt vé dự Champions League. Nhưng đó là trần năng lực của ông rồi, không thể phát triển hơn được nữa. Man United của ông không bao giờ vượt qua vòng bảng, cũng như đã lọt vào 4 trận bán kết và 1 chung kết nhưng đều trắng tay.
Thất bại trong trận chung kết Europa League 2021 trên chấm phạt đền trước Villarreal với tỉ số 10-11, chắc chắn sẽ là minh chứng cho điều đó. “Đó là nỗi thất vọng lớn nhất”, Neville nói thêm. Thua trận chung kết đó có thể khiến Ole gặp vấn đề. Cậu ta cần một chiếc cúp để vượt qua giới hạn. Nhưng không được”.
Sự cám dỗ của doanh thu thương mại và số lần nhấp chuột trên mạng xã hội là quá lớn khiến nhà Glazer không thể từ chối khi Cristiano Ronaldo 36 tuổi xuất hiện vài tháng sau đó. Tin đồn Man City sẽ mua CR7 đã được phóng đại để thuyết phục Man United ký hợp đồng với cầu thủ đã đoạt 5 Quả bóng vàng.
Ronaldo có lẽ là điều cuối cùng định đoạt số phận của Solskjaer. Bản hợp đồng đã giết chết HLV này. Cảm xúc về sự trở lại của Ronaldo đã tiêu tan tất cả. Giống như cuộc hẹn với Solskjaer, nỗi nhớ thống trị ngày xưa đã khiến Man United chìm trong những sai lầm của hôm nay.
Sự thiếu cơ động của Ronaldo đồng nghĩa với việc Solskjaer phải suy nghĩ lại về toàn bộ chiến lược của mình. Thực tế trở nên tồi tệ khi những trận thua thảm hại của Liverpool và Watford đã tiễn Solskjaer, người cuối cùng đã mất kiểm soát chiếc xe bus màu đỏ của mình.
Khi Erik ten Hag nói lời tạm biệt với giới truyền thông tại buổi họp báo sau trận đấu ở Wembley và đứng dậy ra về, ông đã để lại một thứ: đó là Carabao Cup. Bất chấp các nhà báo khúc khích cười, HLV người Hà Lan nhún vai và nở một nụ cười tinh quái. “Tôi có thể bỏ chiếc cúp này lại vì chúng tôi sẽ hướng tới chiếc cúp tiếp theo”, Ten Hag sau chiến thắng 2-0 trước Newcastle, kết thúc 6 năm chờ đợi danh hiệu của CLB.
Ten Hag chỉ nửa đùa nửa thật. Mặc dù ông không nói thẳng ra, nhưng có một cảm giác kỳ lạ về một điều gì đó đặc biệt đang hình thành ở Man United. Chiến lược gia này đang chứng minh những người dùng tên của ông để chơi chữ “Hag Mười Tháng” là sai, bởi chắc chắn ông không thể bị Man United sa thải sau 10 tháng.
Nhưng những HLV khác đã từng ở vị trí của Ten Hag trước đây cũng nghĩ thế và mọi ánh bình minh đều đã bị vạch trần sự giả trá của mình. Van Gaal ngồi cùng với chiếc cúp FA. Thành công của Mourinho ở League Cup chỉ có thể đưa ông đến Europa League. Solsa không thể vượt qua ranh giới. Moyes không bao giờ có cơ hội.
Ten Hag đã kế thừa một đội bóng có mùa giải tồi tệ nhất của Man United trong kỷ nguyên Premier League với những thí nghiệm của Ralf Rangnick đã thổi bay một cách ngoạn mục bộ mặt của hệ thống phân cấp của CLB. Rangnick đã bị loại bỏ sau 6 tháng thảm hại.
Tuy nhiên, Rangnick không phải là không có ích. Sự trung thực của ông về quy mô của nhiệm vụ mà Ten Hag phải đối mặt là một sự thay đổi mới mẻ so với cách tiếp cận xử lý các vấn đề nội bộ của Solskjaer và chỉ ra những bất cập trong cấu trúc của Man United.
Như Rangnick đã dự đoán, nhiệm kỳ của Ten Hag đầy thách thức. Nhưng bằng cách nhanh chóng tiễn Cristiano Ronaldo sau cuộc phỏng vấn với Piers Morgan, đưa ra những bản hợp đồng phù hợp và hồi sinh những ngôi sao kém hiệu quả như Rashford, HLV Hà Lan đã vượt qua thử thách.
Quyết định cùng cầu thủ hành xác bằng việc chạy bộ 8 dặm sau trận thua 0-4 trước Brentford là một bước ngoặt. Và mặc dù đã có rất nhiều thất bại kể từ đó – không gì tệ hại hơn trận thua 7-0 tại Anfield – Man United luôn có sự đáp trả.
Cho dù đã bị Sevilla loại khỏi tứ kết Europa League, Man United đang trên đường trở lại Champions League và vẫn có thể kết thúc mùa giải với 2 danh hiệu. Chiến thắng trước Mikel Arteta, Juergen Klopp, Antonio Conte và Pep Guardiola làm nổi bật sự tiến bộ mà Man United đang đạt được dưới thời Ten Hag.
Nhưng vẫn còn một sự không chắc chắn kéo dài ở Old Trafford nằm ngoài tầm kiểm soát của người quản lý. Điều đó rất rõ ràng, CLB cần quyền sở hữu mới. Đám chủ Mỹ không có tiền để đầu tư vào một sân bóng mới và một sân tập mới. Số nợ của Man United cũng gia tăng, và đây là lúc cần thay chủ.
Nhà Glazer đang đưa ra những lời đề nghị thú vị nhưng họ lại chần chừ khi chờ ai đó đáp ứng mức giá 6 tỷ bảng của họ. NHM đang hết sức kêu gọi tiếp quản, nhưng tiềm năng đầu tư bên ngoài vẫn cho phép người Mỹ tiếp tục nắm giữ Man United. Đó là một tương lai khá rối rắm cho tất cả.
Ở Ten Hag, mọi người đều cho rằng Man Utd cuối cùng đã tìm được HLV phù hợp. Tuy nhiên, tương lai của quyền sở hữu CLB chắc chắn sẽ là một yếu tố quyết định trong việc theo đuổi việc khôi phục lại vinh quang trước đây của Man United. Tuy nhiên, Ten Hag biết Carabao Cup là không đủ. Nếu không, ông sẽ là nạn nhân tiếp theo của chiếc ghế nóng.