[ad_1]
Ông Tuấn và các học trò đã gặp Văn trước ngày đi dự ASIAD 2023. Đó không hẳn là cuộc gặp gỡ tình cờ mà chắc chắn, nhà cầm quân dạn dày kinh nghiệm muốn thông qua câu chuyện của người hùng Đăng Văn để gửi gắm thông điệp với các học trò. Họ phải biết vượt qua ranh giới bản thân. Họ phải dám xả thân vì cộng đồng. Họ phải có đủ lòng trắc ẩn, tự trọng và hoài bão để thực hiện những sứ mệnh cao cả mà nền bóng đá giao phó.
Olympic Việt Nam đến với Asiad với những cái tên “rất bình thường”. Nói là bình thường bởi họ không có những ngôi sao giống như mấy kỳ Asiad trước. Nói là bình thường là bởi, bản thân các cầu thủ trẻ cũng đang xác lập hành trình tìm kiếm sự định vị thương hiệu cá nhân trong một nền bóng đá vốn có quá nhiều ngôi sao như hiện nay.
Một đội bóng đến với giải đấu lớn với những cầu thủ mà phần đa dư luận vẫn chưa thuộc mặt quen tên hay đang ở diện “cần thể hiện” thì đương nhiên áp lực sẽ vô cùng lớn. Có những khoảng cách mênh mông mà ông Hoàng Anh Tuấn và các học trò phải vượt qua. Đó là quá khứ lấp lánh mà Olympic Việt Nam dưới thời ông Park Hang Seo luôn là thách thức với những người đi sau. Rồi những cái tên chưa dự giải đã là ngôi sao cũng tạo ra áp lực lớn với lớp đàn em hôm nay. Vẫn biết, bóng đá Việt Nam đã xác định thực hiện một mục tiêu dài hạn kể từ Asiad này nhưng rõ ràng, ông Hoàng Anh Tuấn và học trò đang có quá nhiều việc phải làm. Họ phải chứng tỏ được năng lực
bản thân trong một giải đấu cấp châu lục. Họ phải cho thấy sự tiến bộ và cho trình làng những cái tên mới đủ tạo ra niềm tin nơi NHM.
Rất nhiều mục tiêu đang được đặt ra với Olympic Việt Nam dưới thời ông Hoàng Anh Tuấn. Và để vượt qua những giới hạn vốn đang rất lớn ở đội tuyển lúc này thì lòng dũng cảm, đoàn kết, khát vọng lập thân chính là chìa khóa để các cầu thủ tìm kiếm sự khẳng định. Ranh giới có thể lớn nhưng đó chính là cơ hội để từng cầu thủ thể hiện bản thân. Và biết đâu, những cầu thủ bình thường mà chúng ta đã nhắc ở trên sẽ tạo ra điều phi thường tại Asiad lần này.