[ad_1]
Sẽ không hoàn toàn đúng nếu nói rằng mọi thứ đều là màu hồng ở Man United cách đây 1 năm, nhưng họ đã về nhì tại Premier League 2020/21, đồng thời bổ sung Jadon Sancho và Raphael Varane vào đội hình. Việc MU có thể cạnh tranh chức vô địch Ngoại hạng Anh 2021/22 dưới thời Ole Gunnar Solskjaer dĩ nhiên chưa có khả năng xảy ra, song không ai nghĩ rằng Quỷ đỏ lại rớt xuống thứ 6 với 16 điểm ít hơn so với mùa giải trước đó.
Man United khởi đầu mùa 2021/22 suôn sẻ bằng màn hủy diệt Leeds United 5-1. Sau đó, Quỷ đỏ chỉ giành thêm được 4 điểm sau những màn trình diễn yếu kém được chính Solskjaer thừa nhận trước Southampton và Wolves trên sân khách. Đây là mô típ quen thuộc bởi MU của Solskjaer thường chơi hay trước các đối thủ lớn, nơi họ có thể triển khai lối đá phản công sắc bén, trong khi gặp khó trước những đội bóng lùi sâu, phòng ngự chắc chắn.
Và sau đó, tuần cuối của kỳ chuyển nhượng hè đã xảy ra biến động gây nên sự phân tâm. Truyền thông đồng loạt đưa tin mối quan hệ giữa Cristiano Ronaldo – Juventus rạn nứt, và siêu sao người Bồ Đào Nha đang trên đường gia nhập Man City. Nhận được tin tức thời điểm ấy, bộ máy của Man United bắt đầu hoạt động. Sir Alex Ferguson, Rio Ferdinand, Bruno Fernandes – nhiều thế hệ kết hợp với nhau vì một sai lầm đáng sợ, đó là đảm bảo Ronaldo sẽ trở lại Old Trafford thay vì đầu quân cho kình địch Man City.
Nếu Man City chủ đích nghĩ ra một kế hoạch để gây bất ổn cho hàng xóm cùng thành phố, CLB mới có những bước đầu trên chặng đường hồi sinh, thì họ đã thành công mỹ mãn. Cho tới nay, Man xanh vẫn được đánh giá là quá cao tay trong phi vụ Ronaldo, đẩy Man United quay trở lại tình cảnh khốn đốn. MU đã chơi không tốt trước Newcastle với Ronaldo trong đội hình, nhưng cá nhân CR7 đã lập cú đúp giúp họ giành chiến thắng 4-1 và thế là đủ.
Những fan kỳ cựu của Quỷ đỏ thốt lên: “Đứa con lưu lạc đã trở về”. Dự án của Solskjaer cũng từ đó trật khỏi đường ray bởi những hoài niệm thậm chí còn mãnh liệt hơn. Ánh hào quang quá khứ một lần nữa ùa về, để rồi tất cả che khuất sự hỗn loạn của hiện tại.
Phong cách của Solskjaer thiên về lùi sâu và ào lên tấn công sau giờ nghỉ, nhưng sự hiện diện của Ronaldo đồng nghĩa MU không có tốc độ ở tuyến tiền đạo. Kế hoạch của Solsa tan thành mây khói. Man United chỉ thắng 4 trong số 13 trận sau đó, và Solskjaer phải trả giá bằng chiếc ghế của mình.
Tất nhiên, chẳng thể biết liệu phong độ và sự tự tin của các cầu thủ khác tại MU có tốt hay không nếu Ronaldo không đến. Nhưng, tiền đạo 37 tuổi không thuộc tuýp cầu thủ dễ dàng hòa hợp trong phòng thay đồ. Đúng là Ronaldo đã ghi 18 bàn tại Premier League, nhiều hơn 8 bàn so với bất kỳ đồng đội nào khác.
Tuy nhiên, Man United nói chung lại có ít hơn 16 pha lập công so với mùa 2020/21. Dù các bàn thắng của Ronaldo thường giúp Quỷ đỏ thoát khỏi những tình cảnh khó khăn, nhưng cũng đúng khi không ít “tình cảnh khó khăn” ấy là do chính CR7 tạo ra.
Solskjaer liệu có thể tại vị nếu Ronaldo không trở về? Với những gì MU đã xây dựng được trước đó, đồng thời có thể dự Champions League 2022/23 thì chuyện này hoàn toàn khả thi. Nhưng thực tế là Solskjaer đã phải khăn gói ra đi, còn Ronaldo – một cầu thủ không muốn hướng đến tương lai, chỉ biết nhìn lại quá khứ – vẫn ở lại.
Mùa này, MU đang cố gắng tạo ra những thay đổi, song những vấn đề cơ bản vẫn còn. Man United vẫn nằm dưới tay nhà Glazer, và điều đó có nghĩa những gì HLV trưởng làm chỉ là hạn chế phần nào sự lộn xộn trong cấu trúc thượng tầng của CLB, nơi hội đồng quản trị đưa ra những quyết định sai lầm lặp đi lặp lại.
Trong tất cả những sai lầm đó, việc đưa Ronaldo trở về với mức lương 26,8 triệu bảng/năm rõ ràng là nghiêm trọng nhất. Ronaldo đã hủy hoại Solskjaer. Ralf Rangnick, HLV tạm quyền được bổ nhiệm một cách kỳ lạ sau một thập kỷ làm giám đốc thể thao, không bao giờ có thể xử lý được Ronaldo. Vì thế giờ đây, Ten Hag phải giải quyết “quả bom nổ chậm” này.
“Chủ nhật nhà vua sẽ ra sân”. Đó là dòng trạng thái Ronaldo đăng tải trên Instagram cá nhân trước trận giao hữu cuối cùng của MU gặp Vallecano. Tuyên bố rất hùng hồn, nhưng CR7 chỉ thi đấu vỏn vẹn 45 phút trước khi bị rút ra. Anh sau đó bỏ về sớm, điều mà Ten Hag mô tả là “không thể chấp nhận được”. Và đây là một phần vấn đề của Ronaldo: Ý chí vươn tới sự hoàn hảo của anh hiếm khi có chỗ cho những cân nhắc nhỏ nhặt hơn, chẳng hạn như HLV trưởng, đồng đội hay CLB.
Ronaldo muốn ra đi và quyết tâm phải đi bằng được. Nhưng CR7 đã 37 tuổi và những CLB đủ khả năng chi trả tiền lương cho anh không muốn sở hữu tiền đạo này. Rõ ràng, Ronaldo phải tỉnh táo nhận ra bản thân không còn như trước đây, không nên quá ảo vọng vào những gì đã diễn ra trong quá khứ. Ronaldo cần chấp nhận thực tại, đó là anh đã già, đã sa sút và việc lười di chuyển sẽ gây ra vấn đề cho bất kỳ CLB chủ quản nào chứ không riêng gì Man United.
Chẳng cần phải bàn cãi, Ronaldo chắc chắn không phù hợp với triết lý chơi bóng của Ten Hag. Một khởi đầu mới sẽ vô cùng khó khăn với MU nói chung và Ten Hag nói riêng nếu Ronaldo ở lại. Khởi đầu của Ten Hag tại MU đầy hứa hẹn. Ông áp kỷ luật nghiêm khắc, bao gồm cấm đầu bếp cá nhân. Lệnh cấm này phần lớn mang tính biểu tượng, nhưng nó hướng các cầu thủ tập trung vào CLB.
Giờ đây, Ten Hag đang phải đối mặt với sai lầm lớn nhất của Man United mang tên Ronaldo. Ông sẽ phải tìm cách, một mặt giữ vai trò ngoại giao, một mặt đẩy Ronaldo ra khỏi Old Trafford để ai nấy đều cảm thấy hài lòng, giải quyết một cuộc khủng hoảng do ban lãnh đạo tạo ra.